Giang Thác bị câu nói của mẹ kế làm hai mắt đỏ ngầu, dương vật cắm trong lỗ nhỏ cũng cứng rắn phình to. Rốt cuộc hắn chẳng đoái hoài gì nữa mà bế Hứa Lan Ý xuống giường.
"A! Làm...... Làm gì vậy?" Hứa Lan Ý hoảng hồn, hai chân kẹp chặt eo Giang Thác.
"Nằm dưới đất sẽ không làm giường rung nữa." Giang Thác trải chăn trên sàn rồi cầm cái gối kê dưới đầu Hứa Lan Ý.
"Tôi sẽ chịch anh tới bến, nhưng anh phải kìm lại đừng kêu to quá đấy."
"Ưm......" Thật ra lúc nãy Hứa Lan Ý chỉ trêu chọc Giang Thác mà thôi, bảo anh kêu thật anh cũng không dám, nhưng thấy Giang Thác khẩn trương như thế lại nhịn không được trêu hắn, "Vậy thì...... hơi khó đấy."
"Anh......" Giang Thác dở khóc dở cười nhưng không thể nào dừng lại, chỉ có thể cúi người cọ xát cổ Hứa Lan Ý, "Nhịn một chút được không?"
"Anh sẽ cố."
Rời khỏi chiếc giường ọp ẹp, cuối cùng Giang Thác cũng có thể mặc sức tung hoành, banh rộng hai chân Hứa Lan Ý rồi bắt đầu ra sức đâm rút, mỗi lần đều đâm lút cán mới chịu rút ra, chỉ hai ba lần đã làm người dưới thân nghẹn ngào nức nở, vì không thể kêu to nên trong phòng ngủ chật chội chỉ có tiếng da thịt va nhau, thỉnh thoảng xen lẫn tiếng khóc thút thít của Hứa Lan Ý.
Hai năm trước Giang Thác chưa từng nghĩ có ngày mình sẽ đưa một người đàn ông lớn hơn tám tuổi về đây rồi đè lên tấm chăn mình từng đắp chịch điên cuồng. Có lẽ đây chính là điều kỳ diệu của cuộc sống.
"Giang Thác...... nhẹ thôi...... A ưm! Anh không chịu nổi ư ư ư....." Hứa Lan Ý bị chịch khóc nức nở, không thể không cầu xin người trên thân.
"Giờ còn gọi tôi là Giang Thác nữa à?" Cách xưng hô này thật xa cách làm sao. Rõ ràng đã bị chịch khóc mà vẫn chưa chịu lấy lòng mình.
"Vậy...... ưm..... vậy phải gọi là gì......"
Đối phương đã hỏi như thế đương nhiên là muốn nghe điều gì đó khác biệt, Giang Thác nhếch môi cười rồi cúi xuống nhìn Hứa Lan Ý với ánh mắt sâu xa.
"Gọi ông xã đi."
"!" Hứa Lan Ý giật nảy mình, sau đó điên cuồng lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ kháng cự, "Không được!"
Giang Thác thất vọng đâm miệng nhỏ non mềm một cái, quy đầu điên cuồng nghiền ép như chỉ hận không thể ép nước bên trong chảy ra hết.
"Không được thật sao?" Thiếu niên lại giở trò xấu bóp núm vú Hứa Lan Ý, "Anh gọi đi, tôi sẽ bú vú anh."
"A a! Thật sự, không thể." Mặc dù rất thèm được bú vú nhưng chuyện này Hứa Lan Ý sẽ không dễ dàng thỏa hiệp.
"Anh không gọi được...... Huống chi...... Ưm ư..... Anh còn là, là......"
Hứa Lan Ý không thể nói ra từ "mẹ kế" này, nghĩ đến khoảng cách tuổi tác và quan hệ giữa họ, bất kể thế nào cũng không gọi được "ông xã".
"Có sao đâu, tôi gọi anh là mẹ, anh gọi tôi là ông xã. Mỗi người gọi một kiểu."
"......" Hứa Lan Ý nghe thấy câu này thì suýt nữa ngất đi.
Không nghe được cách gọi mình muốn, Giang Thác chỉ có thể chịch mạnh hơn, biết đâu sau khi chơi anh mụ mẫm đầu óc sẽ được toại nguyện.
Đột nhiên bị tấn công dồn dập như vũ bão làm đầu óc Hứa Lan Ý trống rỗng, chỉ cảm nhận được khoái cảm mãnh liệt dưới người, chỗ bị dương vật to dài ma sát nóng như sắp bốc cháy, miệng khoang đóng kín bị đâm chọc tới tấp càng lúc càng ngứa, nước dâm càng chảy càng nhiều khiến Hứa Lan Ý chỉ hận không thể mặc sức kêu rên, để Giang Thác hung hăng chơi chết mình!
Hứa Lan Ý cắn mu bàn tay kìm lại tiếng khóc, nhưng vì kìm nén quá lâu nên chẳng lâu sau lại khóc nấc.
"Anh...... Anh nhịn không được, anh muốn kêu ra ư ư....." Khóe mắt Hứa Lan Ý đỏ bừng, nước mắt lưng tròng, có vẻ rất khó chịu.
"Không được." Giang Thác cúi người cọ xát mặt anh, "Chẳng lẽ anh muốn để các em nghe thấy mình bị tôi chịch khóc sao?"
"Ưm." Hiển nhiên Hứa Lan Ý bị dọa sợ, lập tức kìm lại âm thanh, nước mắt rơi lã chã, đôi môi đỏ như trái anh đào bị cắn bật máu.
Giang Thác thấy cảnh này thì trái tim run lên.
Hắn không biết tại sao mình hôn Hứa Lan Ý, có lẽ vì thấy anh muốn kêu mà không được, nước mắt lã chã hết sức tội nghiệp, có lẽ vì hương hoa mát lạnh trên người anh quá hấp dẫn, cũng có thể vì lúc nhìn anh nhịp tim hắn trở nên mất khống chế. Tóm lại là khi ngậm chặt đôi môi đỏ rực kia, Giang Thác cảm thấy đây nhất định là một đêm đầy sao lấp lánh, nếu không tại sao trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện nhiều sao thế chứ.
Giang Thác cạy mở hàm răng cắn chặt của Hứa Lan Ý, giống như dương vật dưới người, chẳng chút kiêng kỵ càn quét xâm lược chỗ sâu, đầu lưỡi theo bản năng quấn lấy cái lưỡi thơm mềm của đối phương.
"A ư....."
Vì bị thiếu niên khóa môi, mặc dù Hứa Lan Ý không thể kìm lại tiếng rên rỉ trong cổ nhưng cũng không còn phát ra âm thanh quá lớn. Tuy đã bị chịch đờ đẫn nhưng anh vẫn còn ý thức, cho nên biết rõ giờ phút này họ dang làm gì. Khi Giang Thác chạm vào bờ môi, thậm chí Hứa Lan Ý còn nghe được tim mình đập thình thịch như sắp vọt ra khỏi lồng ngực. Âm thanh mạnh mẽ này nhắc nhở anh và Giang Thác đang hôn nhau.
Hứa Lan Ý cũng không nhớ lần trước phát nhiệt mình đã ăn bánh kem trong miệng Giang Thác, vì vậy trong nhận thức của anh, đây là lần đầu tiên mình và Giang Thác hôn nhau, cũng là nụ hôn đầu của mình. Đáng lẽ anh phải đẩy ra, nhưng bàn tay Hứa Lan Ý chống trước ngực Giang Thác lại chẳng có chút sức lực nào, mấy chục giây sau, mười ngón tay dài mảnh bám lên vai thiếu niên, ôm cổ đối phương, biến thành im ắng mời gọi.
Anh đang đáp lại mình!
Giang Thác cực kỳ phấn khích, nụ hôn của hắn là một dạng bản năng vô sự tự thông, bá đạo cuồng nhiệt, thậm chí còn cậy mạnh mút lưỡi đối phương làm toàn thân Hứa Lan Ý bủn rủn, đại não thiếu dưỡng khí.
Cảm giác như mình sắp chết chìm trong nụ hôn này, đầu óc Hứa Lan Ý trống rỗng, da đầu tê dại, dương vật phía trước run rẩy bắn tinh. Thực sự rất sướng, sướng hơn bất kỳ lần ân ái nào trước đó. Lần đầu tiên anh biết thì ra hôn cũng mang lại khoái cảm.
"A ưm......" Hứa Lan Ý thử mút lưỡi Giang Thác.
"Shhh."
Mùi trên người Giang Thác đột nhiên mất khống chế phóng ra loạn xạ làm sắc mặt Hứa Lan Ý ửng hồng, cũng tỏa ra mùi hương thơm ngọt. Dạo này mùi của họ trở nên hết sức hòa hợp, gần như tan vào nhau.
"Đừng...... phóng nữa......" Hứa Lan Ý cảm nhận được lỗ nhỏ của mình liên tục co thắt chảy nước, anh có linh cảm cứ tiếp tục như vậy mình sẽ tiến vào giai đoạn phát nhiệt ngay tại đây!
Giang Thác không nghe thấy tiếng lẩm bẩm của Hứa Lan Ý, miệng vẫn ra sức hút nước bọt thơm ngọt trong miệng đối phương, dương vật phình to điên cuồng chọc ngoáy làm nước dâm văng tung tóe, hắn cảm nhận được Hứa Lan Ý đang run rẩy, cũng biết không khí càng lúc càng ngọt, nếu không dừng lại có thể cả hai sẽ cùng tiến vào giai đoạn mất khống chế kỳ lạ như lần trước, nhưng hiện giờ hắn rất muốn chiếm hữu người này, chỉ có bắn đầy tinh dịch vào người anh thì mới tỉnh táo lại.
"Giang Thác...... Ưm......" Hứa Lan Ý không cách nào đánh thức người đang chìm sâu trong dục vọng, đầu óc mụ mẫm vì bị nhiệt độ cao thiêu đốt sực nhớ ra cách xưng hô "cấm kỵ" mà thiếu niên muốn mình gọi kia.....
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]