Chương trước
Chương sau
Hai chân Hứa Lan Ý banh rộng, đôi mắt long lanh, lỗ đít ướt dầm dề đang ngậm hai ngón tay thon dài, động tác đâm rút làm nước văng khắp nơi, thậm chí miệng còn gọi tên hắn.

"Tôi thỏa mãn anh chưa đủ à? Mới sáng ngủ dậy đã nứng rồi sao?" Chẳng hiểu sao Giang Thác hơi bực bội.

Thấy người tới, khuôn mặt ửng đỏ bất thường của Hứa Lan Ý lộ ra vẻ hưng phấn, pheromone trong cơ thể lập tức lan tỏa, hương hoa trong phòng còn nồng hơn cả đêm qua.

Hiển nhiên đây là tín hiệu cầu hoan, tựa như giống cái động dục phát ra tín hiệu giao phối với giống đực.

Mặc dù tức giận nhưng dương vật Giang Thác lại không nghe lời mà lập tức ngóc cao, hương bách xù vốn đã tan đi lại bị Hứa Lan Ý khơi dậy lần nữa. Chỉ trong mấy giây phòng ngủ mát mẻ đã trở nên khô nóng oi bức.

Giang Thác vừa đi tới đầu giường đặt bánh kem xuống thì Hứa Lan Ý đã nhào tới lột quần hắn.

"Có cần gấp vậy không?" Giang Thác nắm tóc Hứa Lan Ý bắt anh ngửa đầu nhìn mình, "Mấy năm rồi anh chưa được ăn no mà đói khát đến mức này hả?"

"Ưm, anh muốn......" Hứa Lan Ý rưng rưng nước mắt nài nỉ.

"Tự chơi bằng tay đi."

Dù sao trước khi hắn vào, anh cũng đang tự chơi bằng tay mình mà.

Điều khiến Giang Thác bất ngờ là Hứa Lan Ý lập tức lắc đầu, thân thể dán sát vào người mình, còn nhõng nhẽo hơn cả đêm qua.

"Anh không muốn...... Ngón tay...... Không được......"

"Sao không được?"

"Vì anh thích...... cu bự của Tiểu Thác hơn."

"Lẳng lơ!" Cuối cùng Giang Thác vẫn không thắng nổi mẹ kế dâm đãng vô biên này của mình mà lập tức thua trận.

Khi hai người lăn trên giường lần nữa, Hứa Lan Ý ôm chặt Giang Thác không buông, thỉnh thoảng còn rúc đầu vào cổ đối phương dụi dụi, cứ như đã biến thành người khác.

"Anh buông tôi ra trước đi, nếu không làm sao tôi cắm được." Giang Thác buồn cười muốn gỡ người ra, kết quả Hứa Lan Ý vẫn không chịu buông tay.

"Anh không buông."

Đây là lần đầu tiên Hứa Lan Ý tỏ vẻ bướng bỉnh.

"Rốt cuộc anh bị sao vậy?" Giang Thác đẩy đầu Hứa Lan Ý, mặc dù ở cô nhi viện các em nhỏ cũng ỷ lại hắn nhưng đây là lần đầu bị người lớn hơn mình mấy tuổi ỷ lại như thế, cảm giác hơi vi diệu.

Hứa Lan Ý lắc đầu, anh hoàn toàn không biết mình bị sao, cũng không biết mình đang làm gì, chỉ cảm thấy thân thể và trái tim mất khống chế muốn ỷ lại người trước mắt, muốn kề sát hắn, tựa như níu lấy cọng rơm cứu mạng. Mở mắt ra không thấy hắn bên cạnh mà chỉ có hương bách xù thoang thoảng bên gối, trong lòng anh hụt hẫng vô cùng. Khi ngửi thấy mùi hương của hắn lần nữa thì lập tức có cảm giác sống lại.

Giang Thác phát hiện thân thể Hứa Lan Ý nóng hổi khác thường nhưng rõ ràng không phải bị cảm, xem ra trận phát tình khó hiểu kia vẫn chưa biến mất, Hứa Lan Ý biến thành như vậy chắc hẳn có liên quan đến "chứng bệnh" này.

"Vậy tôi đút vào đây." Giang Thác không nhiều lời nữa, dương vật thô to nhắm ngay lỗ dâm chảy nước thọc mạnh vào. Dù sao đêm qua lỗ dâm Hứa Lan Ý đã bị mình chơi không khép lại được, giờ có thô bạo đâm lút cán cũng sẽ không bị thương.

"A a a!!" Hứa Lan Ý thỏa mãn nằm phịch xuống giường rồi ngửa đầu kêu to.

"Trước kia anh cũng vậy à?" Giang Thác vừa đỏ mắt chịch người dưới thân vừa ghen tuông hỏi, tưởng tượng anh cũng thế này trước mặt lão cha mình thì nhịn không được thúc mạnh một cái, đâm thẳng vào miệng nhỏ trong trí nhớ, nhưng điều kỳ quái là chỗ kia lại khép kín.

"Dâm đãng thế này có bị chơi bao nhiêu lần cũng vẫn khít như cũ đúng không?"

"Cái...... Cái gì...... A ha! Sướng quá, đâm nữa đi a a a!"

Anh đã không còn tỉnh táo nên Giang Thác chỉ có thể hậm hực một mình. Liếc thấy những quả dâu lấm tấm đêm qua hắn trồng trên người Hứa Lan Ý, Giang Thác giật mình, sau đó tìm những chỗ còn trắng vùi đầu cày cấy lần nữa.

"Đừng...... mút...... Ư ư..... Núm vú sẽ đứt mất......"

Nghe tiếng rên rỉ đáng yêu của Hứa Lan Ý, Giang Thác cố ý trêu anh: "Núm vú to thế này không dễ bị mút đứt đâu."

Rõ ràng đêm qua còn năn nỉ mình mút cơ mà.

"Hứa Lan Ý, anh có biết vú mình nhìn dâm lắm không?" Giang Thác mút bầu vú bị đùa bỡn cả đêm sưng to như bánh bao nhỏ, từ khi hắn phát hiện núm vú tròn trịa của Hứa Lan Ý bú rất đã miệng thì cánh cửa dẫn đến thế giới mới đã mở ra, chỉ hận không thể bú cả đêm. Nếu Hứa Lan Ý tỉnh lại biết chuyện này, chưa biết chừng sẽ chế giễu hắn là con nít thèm sữa cũng nên.

Sau khi mút thỏa thích, cuối cùng Giang Thác cũng buông tha cho bộ ngực sưng tấy của Hứa Lan Ý, tốc độ đâm rút dưới người càng lúc càng nhanh, lỗ đít ướt mềm bị chịch phát ra tiếng nước lép nhép, trong phòng ngoài mùi pheromone của hai người còn có mùi nước dâm ngai ngái.

"A ư! Cu bự của Tiểu Thác...... đâm sâu quá, lỗ dâm sắp bị đâm nát rồi......"

"Tôi muốn đâm nát lỗ đít anh để anh khỏi tìm đàn ông khác nữa!"

Hai người đều bị lửa dục thiêu rụi lý trí, pheromone Giang Thác phóng ra lan tràn khắp phòng khiến dục vọng của Hứa Lan Ý càng thêm mãnh liệt. Giang Thác cũng cảm thấy người mình càng lúc càng nóng, chỉ có đâm vào chỗ sâu liên tục mới bớt nóng.

Hứa Lan Ý thực sự không chịu nổi nên ôm chặt cổ Giang Thác, tóc cọ lung tung vào mặt đối phương.

Giang Thác cúi đầu thấy gáy anh lộ ra, thế là ngậm chỗ thịt mềm kia mút mạnh như đêm qua, nào ngờ hưng phấn quá làm răng cọ vào đó.

"A a a a ——!" Hứa Lan Ý đột nhiên bấu chặt cánh tay hắn, toàn thân khẽ run.

"Đau lắm à?" Giang Thác hoảng sợ dừng lại động tác.

"Không...... Ưm a! Còn...... Còn muốn nữa...... Em cắn anh đi......"

Quả nhiên người này thích bị ngược đãi mà! Thấy anh không đau mà sảng khoái đến mức này, mặc dù Giang Thác mắng thầm trong lòng nhưng vẫn nghe lời cắn thử một cái.

Chẳng biết có phải lần này Giang Thác cắn mạnh quá hay không mà răng đột nhiên đâm rách lớp da mềm bên ngoài, giống như có thứ gì đó trong cơ thể hắn tiêm vào người Hứa Lan Ý. Mùi hương hai người bắt đầu hòa quyện một cách điên cuồng, tựa như muốn hòa tan mùi hương của mình vào thân thể đối phương.

Mọi chuyện xảy ra hết sức bất ngờ nhưng lại giống như hợp tình lý, Giang Thác hoàn toàn làm theo bản năng, không hiểu sao trong tiềm thức hắn cảm thấy điều này sẽ không làm Hứa Lan Ý bị thương mà chỉ khiến anh sướng hơn.

Quả nhiên ngay khi bị hắn cắn gáy, người dưới thân gần như hôn mê, ngay cả tiếng rên rỉ cao vút cũng không phát ra được, chỉ có thể phát ra tiếng nghẹn ngào đứt quãng như cổ họng bị chặn lại, cuối cùng run rẩy bắn tinh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.