Đêm mới canh năm, Trần Tam dựa vào cạnh tường ngáp, bỗng nghe một loạt tiếng bước chân liền vội vàng đứng nghiêm lại, theo ánh lửa dầu tù mù nhỏ như hạt đậu nhìn ra cầu thang, mấy thân hình mơ hồ kia đúng là ba người Vưu phó tướng dạo này hôm nào cũng đến tử lao. 
Trần Tam sửng sốt, sao hôm nay lại đến vào lúc này? 
Thật ra mà nói, ở đây ngày ngày trông coi tử tù rất nhàm chán, có một chút chuyện lớn nào đó cũng đều khiến bọn lính trông coi như họ hăng hái hơn nhiều, nhưng chuyện xảy ra gần đây lại khiến Trần Tam lo lắng sợ hãi một thời gian dài. 
Chuyện này thật sự có đôi chút quỷ dị. 
Ngày đó Vưu phó tướng về nước, liền điều đám lính trông coi bọn họ ra ngoài hết, sau khi trở về họ liền nhận được thông báo, chìa khóa của hai cửa tử lao phía nam nằm sâu nhất do Vưu phó tướng giữ, hai cửa tử lao đó không có ai trông coi, Vưu phó tướng mỗi ngày đều sai người chuyên môn đến đưa cơm. 
Tử lao phía nam là một nhà giam riêng biệt chỉ dùng để giam giữ tù nhân quan trọng, Trần Tam và Lý Tu canh ở cửa thứ ba tính từ trong ra, mở cửa này của bọn họ, muốn đi vào nữa phải có chìa khóa Vưu phó tướng đang giữ mới có thể mở. 
Trên đã có lệnh, việc này không được phép hỏi, không được phép nói cũng không được phép truyền ra ngoài, nếu bị phát hiện sẽ xử lý theo quân pháp, cho nên đám lính ở đây mỗi người đều miệng câm như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nuong-xuyen-viet-chi-tien-duyen-ngo/726887/quyen-3-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.