Hai phủ Văn, Lưu một đêm đèn sáng không tắt, xảy ra chuyện lớn như vậy mọi người sao có thể ngủ ngon? Đều trong tình trạng nửa mê nửa tỉnh chờ tin, trong đó Văn Ngọc Hổ và Lưu Trường Khanh lại là cả đêm thức trắng.
Sáng sớm hôm sau, Văn Chiến mang theo hai đứa con đến Lưu phủ thương nghị, khi Lưu Trường Khanh đang nói chuyện với lão, người gác cổng vào báo, có khách đến.
Lưu Trường Khanh chẳng còn tâm trạng nào tiếp khách, đang muốn bảo người gác cổng đuổi đi, lại nghe người gác cổng nói tiếp: “Ông ta nói quý phủ xảy ra đại sự, nếu lão gia muốn biết cách hóa giải, nên gặp ông ta một lần thì tốt hơn.”
Mọi người ngẩn ra, Lưu Trường Khanh nói: “Nhanh đi mời ông ta vào.”
Mọi người còn đang phỏng đoán ai sẽ đến, một khắc sau người đó đã bước vào phòng khách.
Văn Ngọc Hổ vừa thấy người, hết sức kinh ngạc: “Bao tiên sinh, sao lại là ông?”
Người đến chính là Bao tiên sinh ở Hồ Lô Viên, con kiêu của ông ta không có bên người nên khi nghe người gác cổng nói trước đó Văn Ngọc Hổ không ngờ lại là ông ta! Văn Ngọc Hổ giới thiệu Bao tiên sinh cho mọi người xong, vội vã hỏi ông ta đến có ý định gì.
Bao tiên sinh nghiêm nghị nói: “Lão Bao này đúng là vì chuyện Lưu cô nương mất tích mà đến.”
Lưu Trường Khanh và Văn Chiên cùng nhìn nhau nghi hoặc: “Chúng ta đã đem chuyện này giấu kín, tin tức của Bao tiên sinh đến từ đâu?”
Bao tiên sinh thu hết biểu tình của bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nuong-xuyen-viet-chi-tien-duyen-ngo/726878/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.