“Sổ sách này ai làm?” Lưu Thành Hề ném sổ sách xuống đất, lạnh lùng nhìn ba người trước mặt.
Một người nịnh nọt cười cười: “Đại thiếu gia, sổ sách này Giang gia đã xem qua, có vấn đề gì sao?”
Lưu Thành Hề cười lạnh: “Xem qua rồi? Ta hỏi ngươi, dòng ba mươi hai trang thứ chín viết cái gì? Có muốn tìm Giang gia hỏi một chút xem hắn đã xem cái này chưa?”
Cạch một tiếng, nghiên mực trên mặt bàn bị Lưu Thành Hề hất xuống đất, giọng càng lạnh lùng: “Các ngươi thật to gan, có phải trước đây đều làm như thế này?”
Mỗi tiếng nói ra đều như đánh mạnh vào tâm, người nọ trong lòng phát lạnh, chân mềm nhũn quỳ phục xuống: “Đại thiếu gia…. Đại thiếu gia tha mạng, đây, đây là lần đầu tiên tiểu nhân làm, tiểu nhân về sau không dám….” Sổ sách này hắn đúng là đã đưa đến cho Giang gia xem, Giang gia lại nói mang cho thiếu gia, hắn vốn tưởng Đại thiếu gia còn trẻ dễ lừa gạt nên mới đánh bạo lén lút động tay động chân một chút, không ngờ lần đầu tiên đã bị phát hiện.
Lưu Thành Hề vỗ nhẹ lên bàn, nói nhẹ nhàng: “Ngươi là người nhà Tam thúc của Nhị bá phụ?”
Người nọ nghe xong, tâm trạng nhẹ xuống hẳn, liên tục gật đầu: “Vâng vâng vâng, cha ta là Lưu Trường Đạt.” thầm nghĩ, Lưu Thành Hề là nhà Đại bá cho lão gia làm con thừa tự, đều là người một nhà, dù sao cũng dễ nói một chút.
Lưu Thành Hề gật đầu nói: “Thì ra vậy, cho nên ngươi cho rằng việc này ngươi hẳn nên làm?”
Lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nuong-xuyen-viet-chi-tien-duyen-ngo/726850/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.