Edit: Rùa River
Hồng Miên bưng một khay hoa quả đi đến, nghe loáng thoáng câu cuối cùng, liền hỏi: “Ai nuốt lời?”
Thất Nương tà nghễ nhìn Lưu Thành Hề nói: “Đại thiếu gia nhà ngươi làm vỡ bình hoa, lại còn chống chế nữa! Ngươi và Song My đem thu dọn đi, miễn cho người khác nói thiếu gia ỷ thế hiếp người!”
Hồng Miên nghe xong trong lòng nghĩ thầm: Đại thiếu gia như vậy sao lại làm vỡ bình hoa được? Không phải giúp cho nha đầu Song My kia tránh họa, Nhị tiểu thư lại bắt Đại thiếu gia chịu tội thay đi?
Lưu Thành Hề nghe xong chán nản, một lúc lâu sau mới nói: “Thiên hạ chỉ sợ không còn nữ nhân nào khó chơi như muội.” Thiên Nhai cũng không dám hó hé nửa lời.
Song My cười hì hì: “Đại thiếu gia không phải nói tiểu thư là thiên hạ đệ nhất tài nữ hay sao? Tại sao giờ lại đổi thành thiên hạ đệ nhất khó chơi?”
Lưu Thành Hề nghe nàng vừa nói, chợt nhớ ra một việc: “Năm đó ta ở kinh đô, Hạ Lan Thuyền cả ngày đều nói muội muội của hắn là thiên hạ đệ nhất tài nữ, không biết Lan Nhị nhà hắn đấu với Thất Nương nhà ta, ai mới chân chính là đệ nhất thiên hạ nhỉ?”
Thất Nương nghe hắn nhắc tới Hạ Lan Thuyền, trong lòng tràn ngập chán ghét. Nàng muốn đối phó với ai từ trước đến nay sẽ tìm hiểu rất kỹ, cố ý hỏi: “Muội muội Hạ Lan Thuyền rất nổi tiếng sao?”
Lưu Thành Hề gật đầu: “Đúng vậy.. nàng ba tuổi có thể đọc văn, bảy tuổi có thể làm thơ, cầm kỳ thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nuong-xuyen-viet-chi-tien-duyen-ngo/726819/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.