Tầng 36 khách sạn Kim Lăng là nhà hàng xoay tròn.
Những bức rèm lụa màu vàng mềm mại rủ xuống, ngăn không gian thành từng phòng nhỏ, tiếng nước chảy, tiếng dương cầm tạo nên những thanh âm uyểnchuyển thánh thót, toàn bộ sàn nhà cũng theo đó mà từ từ xoay tròn, mang đến chút tĩnh lặng cho tâm hồn mỗi người.
Lâm Tử Mạch ngồi trước bàn, lặng lẽ ngắm phong cảnh qua lớp sương mù ngoài cửa sổ. sắc trời ảm đạm, qua lớp sương mù mơ hồ ấy, Nam Kinh của năm 2000 và Nam Kinh củanăm 2007 không khác nhau nhiều lắm. Thật ra chỉ là bảy năm mà thôi, đốivới một đời người, có lẽ đó là quãng thời gian quan trọng nhất, nhưngđối với một thành phố, đó chẳng qua cũng chỉ như là một cái chớp mắt màthôi.
Đợi một lúc, vị khách tôn quý cuối cùng cũng đến, khôngngoài dự liệu, đó lại là Hứa Mục. Hứa Mục không mặc áo blouse trắng, màmặc một bộ tây phục sang trọng rất xứng với ngũ quan hoàn mỹ của anh ta, nhìn qua cũng là người khiêm tốn, đầy vẻ đạo mạo. Chỉ tiếc là vừa ngồixuống đã thấy không đứng đắn, khuôn mặt nghiêm túc như vậy, thật khôngnên có khóe miệng cong lên, ánh mắt lóe sáng nhìn ngắm Lâm Tử Mạch nói:“Hi, mỹ nữ, chúng ta lại gặp nhau rồi!”
Lần đầu tiên Lâm Tử Mạchphát hiện, sự hấp dẫn đó của Hứa Mục, chỉ trong một lần lộ diện đưa côvề mà đã mê hoặc được các chị em trong ký túc xá, sự hấp dẫn đó còn cónăng lực ám ảnh ghê gớm.
Không để ý tới anh ta, Lâm Tử Mạch hơibĩu môi, đầu vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nien/21887/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.