Về đến nhà, Lâm Sơ Lan đem đồ thả xuống, lần nữa ôm lấy Kiều Vinh Vinh. Hai người giống như cặp song sinh dính sát vào nhau ngồi ở trên tràng kỷ*.
*tràng kỷ: ghế gỗ dài, có lưng dựa và tay vịn ở hai đầu.
"Cô ta có phải người đang theo đuổi em không?" Lâm Sơ Lan vừa hỏi, vừa hôn một bên mặt Kiều Vinh Vinh.
"Ừm, được một thời gian rồi." Kiều Vinh Vinh tránh né nụ hôn của cô, cười nói: "Đang còn trang điểm, đừng hôn."
"Được rồi." Lâm Sơ Lan dời đi phương hướng, chuyển đến cổ Kiều Vinh Vinh gặm vài ngụm, "Sau này không cho phép gặp riêng cô ta nữa."
Lời này nói ra thật bá đạo lại không nói lý lẽ, tâm Kiều Vinh Vinh ầm ầm rung lên, "Chị ghen?"
"Ừm." Lâm Sơ Lan thản nhiên thừa nhận, tay lại không thành thật luồn vào bên trong váy Kiều Vinh Vinh, trực tiếp hướng bên trong bắp đùi bóng loáng sờ tới, đầu ngón tay linh hoạt phủ đến trước quần lót mỏng manh, cong lên xoa lấy chân tâm mẩn cảm, cô hơi đè thấp giọng, cười nói: "Em không phải thích xem tôi ghen sao? Ướt?"
Châm tâm sờ vào ẩm ướt không phải giả, Kiều Vinh Vinh trong lòng thừa nhận, Lâm Sơ Lan lúc này làm cho nàng đặc biệt động lòng, đã lâu rồi chưa lộ vẻ động tình ra bên ngoài khiến nội tâm nàng ngượng ngùng, kẹp chặt hai chân, sẵng giọng: "Nói bậy."
Mặt nàng ửng hồng cả lên, đôi mắt hoa đào long lanh tràn ngập tính ý dạt dào, ngữ khí mang theo hương vị thiếu nữ xinh đẹp. Lâm Sơ Lan thường ngày quen thấy bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nien-chi-duong/970711/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.