An Nguyệt sau khi nghe xong hai người Cốc Y kể lại mọi chuyện, liền trầm mặc, cảm ứng lệnh bài thần hồn mà nàng cầm. Mặc dù biết Bắc Tiểu Lục hiện tại cũng không sao, nhưng bí cảnh này 100 năm mới mở ra một lần.
Hơn nữa, mỗi khi bí cảnh đóng cửa, trong đó hoàn cảnh không khác gì một trận doanh của yêu thú, chưa kể tới con một thứ đáng sợ hơn.
“Thôn Thực Trùng!
An Nguyệt đương nhiên là biết đó là thứ gì, hít một hơi thật sâu, bình ổn lại tâm trạng, nàng nhìn về hai vị lão giả, hỏi:
“Chúng ta có thể từ bên ngoài vào lần nữa hay không?”
Hai vị lão giả nhìn nhau, khó xử nói:
“Rất khó, với mấy người chúng ta thì không thể được”
An Nguyệt gật đầu, nói:
“Phiền hai vị thông báo cho tộc địa”
Một vị lão giả trong đó nói:
“Lão Ngô, ta đi về báo tin, ngươi ở lại đây xử lý mọi chuyện”
Nói xong hắn cũng không chần chờ, thoắt cái biến mất.
Lúc này, hai người An Thiên Hữu cùng với An Tuyết mới lên tiếng.
“Tỷ đừng lo lắng, tỷ phu chắc chắn sẽ tìm ra cách thôi. Hơn nữa tên tiểu quỷ kia, không dễ xảy ra chuyện đâu”
An Nguyệt biết hai người an ủi, nàng cũng chỉ biết thở dài.
Sau một khoảng thời gian, rất nhiều thế lực nhỏ đều lựa chọn trở về, chỉ có mấy thế lực mạnh mới ở lại chưa vội về.
Lần này đệ tử tham gia bí cảnh, tỷ lệ tử vong vượt qua vượt quá chỉ tiêu, quá thảm trọng. Nhưng đi cùng với nguy hiểm, thì luôn luôn có những phần thưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguyet-tu-chan-gioi/1168388/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.