Đúng như Bạch Kiếm Đế suy đoán, Bắc Tiểu Lục nhắm mắt lại, đã nhận thấy được thế tới của kiếm chiêu Vô Ngân, thân thể hắn sớm đưa ra phán đoán, làm một động tác tránh né.
Bạch Kiếm Đế hơi sửng sốt, không nghĩ tới Bắc Tiểu Lục lại có thể thật sự phá được một chiêu này của hắn, hơn nữa còn là ở trong thời gian ngắn như vậy.
Sao có thể như vậy?
“Ngươi làm thế nào?”
Bạch Kiếm Đế có chút giật mình hỏi, mặc dù kiếm chiêu này đối với hắn cũng không có gì đặc biệt, nhưng nhớ lại thời đại kia, lúc hắn mới lĩnh ngộ cũng đã tung hoành không ít năm, đối thủ ngã xuống không hề ít, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh nhiều vô kể.
Nhưng không nghĩ tới Bắc Tiểu Lục sẽ dễ dàng phá giải nó như vậy, điều này làm cho Bạch Kiếm Đế có chút giật mình không nhỏ.
Bắc Tiểu Lục mở mắt, cười nói:
“Rất đơn giản, ta mở mắt không nhìn thấy được, nhắm mắt lại không được sao?”
Lời nói này khiến cho Bạch Kiếm Đế im lặng, nếu thật sự có thể đơn giản như ngươi nói, vậy một chiêu này hắn không phải là vô dụng sao?
Trên thực tế, tình hình giống như Bắc Tiểu Lục nói, mở mắt tuyệt đối không có cách nào nhận thấy được thế tới của kiếm chiêu Vô Ngân này, chỉ có nhắm mắt lại, sử dụng thân thể tới tiến hành phán đoán.
Tuy rằng mắt người có thể nhìn thấy được sự vật, nhưng có khả năng bởi vì thứ mắt nhìn thấy được lừa gạt mình.
Tuy rằng Bắc Tiểu Lục không biết Bạch Kiếm Đế thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguyet-tu-chan-gioi/1168383/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.