Mọi người bất ngờ trước sự tình diễn biến, một bóng chiếu lên giữa không gian, to lớn và tràn ngập hủy diệt.
Phó Dương đăm chiêu nói:
“Đó là thứ đồ gì, kia là chữ “Bắc” phải không?”
Hoắc Thiên bình thường vốn luôn bắt chẹt gã, hôm nay cũng mờ mịt nghiêm túc nói chuyện:
“Cái đó khá giống một vài thủ đoạn được trưởng bối, người kia chắc chắn gia thế không tầm thường”
Thiên Tinh khinh thường, lên tiếng:
“Vậy ngươi nghĩ một kẻ thiên phú kinh khủng như vậy, có thể xuất hiện từ thế lực cấp thấp hay sao”.
Bị người khác âm dương quái khí, nhất còn là tên Thiên Tinh đáng ghét này, Hoắc Thiên có chút không ưa, nhíu mày hừ một tiếng:
“Ai u, ta cảm nhận được một mùi chua nồng nặc ở đâu đó quanh đây, kẻ nào đó bị treo lên đánh. Thiên phú đã kém hơn người ta, giờ gia thế cũng kém nốt, mà ta đoán khí chất cùng tường mạo hiển nhiên cũng ăn đứt. Ôi chao thật đáng buồn quá mà”.
Mấy người nghe được Hoắc Thiên nói, không hẹn cùng nhìn về phía Thiên Tinh, đây cũng quá tổn thương người khác đi. Nhưng rất đúng là không phản bác được.
Cảm nhận được biến hóa của mấy người, Thiên Tinh sắc mặt có chút âm trầm, hắn thề sẽ có ngày hắn trả được nỗi sỉ nhục này. Nhưng trước hết phải an ổn rời khỏi bí cảnh đã, không lên tạo ra những biến cố không ổn định.
Nghĩ như vậy hắn liền bình tâm hơn, sắc mặt không tốt những vẫn bình tĩnh, chỉ là liếc thoáng qua phía Hoắc Thiên, sau đó chú tâm vào hình ảnh chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguyet-tu-chan-gioi/1168377/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.