Thiên Vu cười cợt:
“Giờ biết sợ rồi hả? Muộn rồi”.
Theo một đường kiếm khí chém ra, trong ánh mắt hoảng sợ của Nghiêm Yên, một dòng huyết dịch chảy ra, chính xác là một kiếm xuyên tim. Có lẽ đến khi chết, cô cũng không tin được, sinh mệnh của mình lại chấm dứt tại đây.
Sau khi chấm dứt sinh mệnh của Nghiên Yên, Thiên Vu vảy vảy thanh phi kiếm còn dính huyết. Ngẩng đầu nhìn về phía Nghiêm Hạo, lúc này hắn ta vẫn đang vận công chữa thương.
Bên này Nghiêm Hạo vẫn không biết mọi chuyện vừa diễn ra, hắn đang tập trung tiêu hóa hết dược lực của đan dược. Xung quanh bán kính 1 mét hình thành lên màn sương trắng mờ ảo.
“Đây là?”. Thiên Vu nhíu mày nghi hoặc, một lúc sau hắn chợt giật mình nhận ra, vết thương của Nghiêm Hạo đang hồi phục rất nhanh.
Bằng mắt thường có thể thấy được hiệu quả hấp thu đan dược rất thuận lợi.
“Không tốt!”. Thiên Vu kinh hô.
Hắn nhanh chóng gỡ bỏ dây thừng Cầm Linh Tỏa trên mấy người đồng bạn ra. Mấy tên đồng bạn vừa mới tỉnh lại, chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Liền bị Thiên Vu quát:
“Mau đứng dậy, chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi đây. Nếu không sẽ không kịp mất”.
Nhìn thấy Thiên Vu trầm giọng, nét mặt nghiêm túc, bọn họ cũng không dám nhiều lời. Dù vừa nãy có bị quát cũng không khó chịu, nhanh chóng tế ra phi kiếm, muốn bay khỏi nơi đây.
Thiên Vu cũng vậy hắn cũng nhảy lên phi kiếm, cấp tốc muốn dời đi.
Bên kia Cốc Y giải quyết dễ dàng Tương Phi, đang suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguyet-tu-chan-gioi/1168349/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.