Trúc lâm thượng trích tinh hoa
Vô ngôn tương bạn chí thần hi
Hai ngày sau đó, dược tương của Viêm Dương sâm quả nhiên thần hiệu, Ly Khế thương thích đã tốt lên, yêu lực cũng khôi phục bảy tám thành.
Vì thế hai người quyết định rời khỏi miếu đổ nát, cùng hướng về Yêu Thành.
Sau khi yêu lực hồi phục, Ly Khế thi triển huyễn thuật giấu đi hình thú, tóc đen mắt hắc, gương mặt góc cạnh, dương cương mười phần, thân hình cường tráng cao lớn vận huyền y, trên lưng còn đeo thêm khoái kiếm, tự có bản sắc của một võ giả. Thiên Tuyền trái lại, mắt sáng môi mỏng, phong độ nhẹ nhàng tuấn lãng bất phàm, trên người một thân tơ lụa tử sắc, càng thêm tiêu sái, quả thật là một giai công tử trong thế tục.
Hai người một trước một sau đi trên đường, thu hút không ít ánh mắt hâm mộ, cũng có nữ tử cố ý đánh rơi khăn tay, chỉ tiếc hai người này một là không thèm để ý tới, một thì ngoảnh mặt làm ngơ. Thật là hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình.
Đi được nửa ngày, hai người nghỉ chân ở một trấn nhỏ.
Nếu là Ly Khế độc hành, tất nhiên không cần phiền toái như vậy, chỉ cần thi triển Thú hành thuật, cước trình sẽ nhanh hơn, không đến ba ngày liền có thể đến nơi. Nhưng tiếc rằng người bên cạnh tuy có pháp lực vô biên nhưng lại đang ở trong thân xác phàm phu tục tử. Thanh niên vốn không mấy quan tâm chuyện này, chỉ là đi được nửa ngày hai chân liền nhũn ra, bước đi gần như không vững.
Cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguyen-giai-ach-he-liet-tuyen-thien-bien/40859/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.