Dạ bán chỉ hạ toán bàn hưởng
chúc diêu thiển ảnh lưu chỉ song
(nửa đêm vang lên tiếng gảy bàn tính, ánh nến lay động bóng người lưu trên song cửa giấy)
Hạ nhân của Âu Dương Phủ ở bên bắc sương (chái nhà phía bắc),mọi thứ đều rất sạch sẽ chỉnh tề, đãi ngộ của quản gia và trướng phòng tiên sinh càng tốt hơn, nơi ở là một tòa tiểu lâu riêng biệt, có điều trướng phòng tiên sinh thường xuyên phải xử lý trướng vụ trong phủ, nên phần lớn thời gian đều ở thư lâu, vì vậy trong thư lâu lại bố trí thêm một gian phòng nhỏ dùng để nghỉ ngơi.
Nửa đêm canh ba, ánh nến trong lâu vẫn chưa tắt.
Thiển ảnh mỏng manh in lên song cửa sổ bằng giấy, lung lay lung lay.
Trên bàn một đống trướng sách, bàn tính gỗ dưới tay gảy lách cách lách cách, y nhăn mày, khuôn mặt vốn đang vui vẻ méo mó đến dữ tợn.
Bên ngoài truyền đến tiếng gõ canh ba, y có chút ủ rũ gác bút lông, duỗi người nửa dựa vào trên ghế, xoa xoa mi tâm, nhưng vẫn không thể nào xóa mất nếp nhăn.
Y cuối cùng đã minh bạch, mấy vị trướng phòng tiên sinh kia tuyệt đối không chỉ vì nơi này là võ lâm thế gia nên sợ rước họa vào thân mà chạy trốn… Xem một bàn sổ sách này, y phi thường hoài nghi mình còn có thể ở lại đây bao lâu. Cũng không phải là nói y định chào từ biệt, mà là nói, chiếu theo tình huống này, trải qua vài tháng không biết Âu Dương Vô Cữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguyen-giai-ach-he-liet-quyen-5-ki-thien-duyen/2378560/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.