Tây Tử hồ thượng phiên lãng khởi 
nhất thân thủy thấp tẫn lang bái 
(Tây Tử hồ trở mình nổi sóng, một thân ướt đẫm có bao chật vật) 
Ngày thứ hai, mọi người dùng xong cơm sáng, Âu Dương Vô Cữu liền cùng Lục Anh Hạo ở thiên thính thương nghị việc ma giáo Huyết Sát và việc triệu tập võ lâm đại hội, Lục Anh Hạo dù sao cũng là võ lâm minh chủ tiền nhiệm, bản thân đã từng trải qua trận chiến ở Hoa Sơn, đối phó ma giáo Tây Vực đương nhiên có nhiều kinh nghiệm hơn, vì vậy Âu Dương Vô Cữu có rất nhiều chuyện muốn thỉnh giáo ông. 
Cửa vừa đóng, đã là một ngày. 
Huynh muội Lục thị ở trong phủ vô cùng buồn chán, cách võ lâm đại hội còn tới mấy ngày, tuy biết Huyết Sát ma giáo lợi hại, nhưng bọn họ chưa từng gặp qua nên không cảm thấy có nguy hiểm gì. Huống chi đất Tô Hàng từ trước đến nay vốn được xưng là đôi kim tích ngọc địa, ôn nhu phú quý hương (vùng đất giàu có vàng bạc chất đống, quê hương phú quý thùy mị),có câu nói “Tây hồ thanh yến bất tri hồi, nhất khúc ly ca tửu nhất bôi, thành đái tịch dương văn cổ giác, tự lâm thu thủy kiến lâu thai.” (Tiệc rượu Tây hồ quên đường về, một khúc ly ca một chén rượu, ngắm ánh tà dương nghe tiếng trống, chùa cạnh thu thủy thấy ban công) Tới mảnh đất Giang Nam trù phú này rồi thì làm gì có đạo lý không du ngoạn một phen? 
Thế là huynh muội Lục thị cùng vài môn hạ đệ tử 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguyen-giai-ach-he-liet-quyen-5-ki-thien-duyen/2378548/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.