Mới sáng sớm, trước cửa Âu Dương phủ đã có một chiếc xe ngựa sẵn sàng cho chuyến đi xa, Lục Anh Hạo chuẩn bị lên đường về Cao Châu, hành trang gói ghém sớm đã có người hầu thay bọn họ để lên xe ngựa, đương nhiên không thể thiếu Âu Dương Vô Cữu tự mình ra tiễn.
Hắn và Lục Anh Hạo nói lời cáo biệt trước cửa phủ.
Xe ngựa là chuẩn bị cho Lục Oanh Oanh, dù sao đường sá xa xôi, nữ nhi gia cưỡi ngựa không tiện.
Lục Thiên Hạo không thể không trưng ra gương mặt bí xị, tay nắm cương ngựa, lơ đãng đạp tảng đá trên mặt đất.
Lục Anh Hạo ngẩng đầu nhìn sắc trời, thắc mắc sao Lục Oanh Oanh còn chưa ra, không khỏi thấy lạ: “Oanh Oanh như thế nào còn chưa ra? Hay là đã quên thời gian?”
Câu nói vừa dứt, đã thấy Lục Oanh Oanh đến đây, nhưng lại mang vẻ mặt tiều tụy.
“Oanh Oanh, mau lên, chúng ta còn phải lên đường.”
“Đã biết, thưa cha.”
Oanh Oanh dịu dàng gật đầu, cất bước đi xuống bậc thang, bỗng nhiên bước chân lảo đảo cả người mất thăng bằng té xuống, may là Âu Dương Vô Cữu bên cạnh nhanh tay lẹ mắt, vươn ngang cánh tay đỡ lấy, ôm mỹ nhân vào lòng.
Dựa vào bờ ngực dày rộng rắn chắc của Âu Dương Vô Cữu, cô gái liền mềm mại như con chim nhỏ nép vào lòng người.
Đầu tựa vào bả vai Âu Dương Vô Cữu, đôi mắt mông lung ướt át, gò má mượt mà giờ phút này hồng nhuận đến khác thường.
“Lục tiểu thư?” Âu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguyen-giai-ach-he-liet-quyen-5-ki-thien-duyen/2378525/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.