Thiết liên hoàng phù trấn hung yêu
đạo trung hữu ma thùy năng liêu
(Xích sắt hoàng phú trấn thú hung, trong đạo có ma nào ai ngờ)
Bạch thú hóa ra nguyên hình, cõng Vương Ki và Âu Dương Vô Cữu đạp không bay lên.
Âu Dương Vô Cữu ngay cả long vương cũng cưỡi rồi, một con dị thú đương nhiên chẳng có gì để ngạc nhiên, chỉ đường cho bạch thú chở bọn họ đến biệt viện ngoại ô.
May mà trời đã vào đêm, cộng thêm sao thưa trăng ẩn, không ai nhìn thấy một màn dị tượng thế này, nếu không lại chẳng có một đoạn truyền thuyết thần tiên ma quái được lan truyền.
Biệt viện không có nửa chấm sáng, cũng không nghe thấy nửa tiếng vang, chỉ có một quầng sáng màu tím nhạt mờ ảo bao trùm sân.
Vương Ki mặc dù pháp thuật không cao, nhưng tốt xấu cũng là thiên thượng tinh quân, tử quang nhìn như vô hại nhưng lại trộn lẫn màu đỏ sậm, vừa nhìn đã thấy bất ổn.
“Trong sân không có ai?”
Nghe thấy Vương Ki hỏi, Âu Dương Vô Cữu liền gật đầu: “Việt đạo trưởng nhốt Cùng Kỳ ở chỗ này, nói không tiện cho ngoại nhân đến gần nên tôi đã giải tán hết người hầu.”
Vương Ki vỗ vỗ Đằng Căn: “Xuống đi.”
Bạch thú hạ xuống đụn mây, dừng ở trong viện.
Đợi hai người rơi xuống đất, bạch thú bước ra hai bước, miệng bỗng phun tiếng người: “Chả trách trước đó ta không thấy yêu khí của Kỳ Hoàng, thì ra là bị pháp thuật phong bế.” Lại thè lưỡi liếm liếm luồng khí tím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguyen-giai-ach-he-liet-quyen-5-ki-thien-duyen/2378488/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.