Thượng Quan Nguyệt thấy thế vội vàng đứng dậy, rót một chén nước đưa cho Khinh Vân Nhiễm, nói:
-Không sao chứ?!
Khinh Vân Nhiễm vội vàng uống chén nước hắn đưa cho, nén đi cảm giác khó chịu bên trong, nâng mắt, cười cảm kích với Thượng Quan Nguyệt.
Tạ Phi Yên nhìn thấy hành động của bọn họ, tức giận đến nỗi hai tròng mắt đỏ lên, trừng mắt nhìn chằm chằm hai người, xấu hổ thành phẫn nộ quát:
-Thượng Quan Nguyệt, huynh thật là quá đáng!
Nói xong khóc chạy ra ngoài.
Thượng Quan Nguyệt ngoảnh mặt làm ngơ, đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, không biểu lộ thái độ gì, trên khuôn mặt còn có vẻ dịu dàng chói lọi.
Khinh Vân Nhiễm lén nhìn vẻ mặt Thượng Quan Nguyệt một cái, xem ra Phi Yên cô nương kia nhất định là “hoa rơi cố ý, nước chảy vô tình”, nhưng đây là chuyện của người ta, nàng có tư cách gì để tham gia?
Đột nhiên Thượng Quan Nguyệt bắt lấy mạch nàng, đôi mắt nao nao, trầm giọng hỏi:
-Nàng trước kia từng dùng qua Yết tử thảo?
Sau khi giúp nàng giải độc, hắn nhiều ngày không chẩn lại mạch cho nàng, không nghĩ tới nàng lại có mang hơn một tháng, nàng là người đã xuất giá, đã có vị hôn phu, biết được tin này, trong lòng hắn không hiểu sao có chút mất mát.
Khinh Vân Nhiễm nhớ qua nhớ lại, trong mắt hiện lên bi ai, cắn chặt môi, gật đầu cụp mắt, khàn khàn nói:
-Ta không biết mình dùng nó lúc nào…
Trong lòng Thượng Quan Nguyệt trừ kinh ngạc ra mà còn mang theo thương xót, nàng không chỉ có những vết thương nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguoc-khi-phi/1510974/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.