Minh Nguyệt lâu.
Đôi mắt đẹp của Tô Thiên Tuyết tối lại, trong mắt bắn ra cái nhìn rét lạnh, phẫn hận cầm chén trà trong tay nắm mạnh vào cánh cửa, phát ra tiếng động lớn.
Nàng ta lạnh lùng thầm rủa:
-Đáng chết!
Ưu Nhã đứng ở một bên, thầm thở dài, an ủi nói:
-Chủ tử bớt giận!
Tô Thiên Tuyết cắn môi, hừ lạnh một tiếng, nói:
-Ngươi gấp cái gì? Làm hắn chết yên ổn như vậy thật sự là quá dễ dàng cho hắn!
Nếu để Duẫn Mặc Băng cứu hắn thì tương lai muốn giết hắn, vô cùng khó khăn!
Ưu Nhã nhẹ mím môi, thản nhiên nói:
-Chủ tử, nếu Vương gia chết không phải rất có lợi cho kế hoạch vào buổi tối!?
Trong mắt Tô Thiên Tuyết như chứa băng sương, lạnh lùng nói:
-Nếu hắn đã chết thì chuyện mới khó thực hiện! Chỉ có mình hắn biết “Bình càn hồn chẩm” ở đâu!
Tiên hoàng của Đông Kỳ giữ lại rất nhiều bảo vật, “Bình càn hồn chẩm” là bảo bối mà người trong giang hồ mơ tưởng lấy được, nghe đồn, chỉ cần tìm được người có duyên, giải được mật mã thì có thể biết hết chuyện quá khứ, tương lai… Đây mới là mục đích chủ yếu của Cung chủ Tuyệt Sát cung, bọn họ muốn bảo bối này, mà nàng ta lại muốn tìm Tiêu Thần Hiên báo thù, hận sâu với mối thù nợ máu, cái gì cũng có thể hy sinh, nàng ta sẽ không cho Tiêu Thần Hiên sống yên ổn, cho dù hắn còn sống, nàng ta cũng phải làm cho hắn đau khổ tột cùng!
Giọng nói nàng ta lạnh lùng:
-Ưu Nhã, ngươi đi gặp Tuyệt Nhận, phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguoc-khi-phi/1510971/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.