Lúc này một thị vệ tới chỗ Vương Kỳ, bẩm báo:
-Đại nhân, lúc nãy thị vệ canh giữ đại lao đến đưa tin, Vương phi bị người ta cướp đi, cai ngục bên trong bị trúng song chưởng, nhưng tính mạng vẫn giữ được!
Vương Kỳ chau mày, không nghĩ tới đối phương lại hành động nhanh chóng đến vậy, vừa mới rồi nhận được mật báo là đêm nay sẽ có người đến cướp ngục, trầm ngâm nửa ngày, lạnh lùng, nói:
-Tiếp tục lục soát! Kẻ đó mang theo Vương phi bị thương, chưa chạy được xa đâu…
Chúng thị vệ lập tức hồi đáp:
-Rõ!
Ánh mắt Vương Kỳ lạnh lùng, chỉ vào vài thị vệ, trầm giọng nói:
-Mấy người các ngươi theo ta vào trong đại lao!
Duẫn Mặc Băng lo lắng cho vết thương của Khinh Vân Nhiễm, không thể chậm trễ được nữa, từ tay áo rút ra mấy ngân châm, kẹp ở kẽ tay phóng châm ra, trong nháy mắt, mấy thị vệ ngã xuống, ở cỗ mỗi người đều bị châm tẩm thuốc mê đánh trúng.
Chuyện này khiến cho mọi thị vệ kinh hoàng, còn chưa biết bị tấn công từ hướng nào lại có thêm mấy thị vệ ngã xuống, từ lúc Duẫn Mặc Băng phóng châm cho đến giờ chưa được bao lâu thì cả đội thị vệ gồm cả người lẫn ngựa đều bị tiêu diệt.
Ánh mắt Duẫn Mặc Băng làm cho người khác run sợ, nếu là hắn trước kia thì những người này đã sớm mất mạng, hắn thu lại ánh mắt đó, ôm Khinh Vân Nhiễm nhảy lên, khinh cồn tuyệt hảo, đạp chân lên mái hiên, biến mất trong màn đêm.
***********************
Đôi mày thanh tú của Khinh Vân Nhiễm nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguoc-khi-phi/1510967/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.