Ánh mắt Duẫn Mặc Băng như đuốc, nhìn ánh mắt, thần thái đó, ngữ điệu đó, quả thực chính là Minh Nguyệt, vốn là bắt chước, hay nguyên bản là như vậy? Hoài nghi trong mắt càng đậm, hắn có thể kết luận, phụ nữ này sẽ làm Khinh Vân Nhiễm bị thương tổn lớn hơn nữa.Khí tức Tô Thiên Tuyết mong manh, nói:
-Hiên, thân thể của Thiên Tuyết lạnh quá…
Tiêu Thần Hiên vội vàng ôm lấy thân thể suy yếu của Tô Thiên Tuyết, đặt cằm lên đầu nàng ta, cố nén đau đớn, nói:
-Ta ôm nàng sẽ không lạnh nữa!
Trong lòng hắn tha thiết gọi Minh Nguyệt, Minh Nguyệt của ta…
Mặt Tô Thiên Tuyết trắng bệch đầy đau thương, mắt hạ xuống che giấu đi ánh lệ trong mắt:
-Thiếp ở trong phủ, chưa từng kết oán với ai bao giờ, là ai ác độc như vậy, muốn đưa thiếp vào chỗ chết?
Cả người Tiêu Thần Hiên ngẩn ra, cúi đầu xuống nhẹ nhàng hôn lên đôi môi cánh hoa lạnh lẽo, giọng nói khàn khàn đầy hứa hẹn:
-Đừng sợ! Ta sẽ nghĩ ra cách giải độc cho nàng, tuyệt đối không bỏ qua cho người làm hại nàng!
Tô Thiên Tuyết xoa mặt, nói:
-Ưm! Hiên, Thiên Tuyết cảm thấy rất khó chịu, Thiên Tuyết sợ rằng…
Lời còn chưa dứt thì nàng ta đã lâm vào trạng thái hôn mê.
Lòng Tiêu Thần Hiên cứng lại, lay người Tô Thiên Tuyết, kêu lên:
-Thiên Tuyết, Thiên Tuyết…
Ánh mắt Duẫn Mặc Băng sắc bén, tiến lên chặn hắn lại, nói:
-Thần Hiên, ngươi bình tĩnh một chút đi.
Mắt Tiêu Thần Hiên bắn ra hàn quang, phẫn nộ không kìm được hô:
-Bình tĩnh, ngươi bảo ta bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguoc-khi-phi/1510938/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.