Đôi mắt Khinh Vân Nhiễm rùng mình, thân hình mảnh khảnh đứng bất động, không giải thích, chỉ là ánh mắt rơi vào trên mặt Tô Thiên Tuyết tái nhợt suy yếu, hy vọng tìm ra điểm gian trá.Tuấn nhan Tiêu Thần Hiên đột nhiên trầm xuống, đôi môi mím chặt, ánh mắt lãnh lẽo bắn thẳng đến Khinh Vân Nhiễm đang run sợ, trong mắt dâng lên tức giận, lạnh giọng mắng:
-Khinh Vân Nhiễm, tốt nhất là ngươi không có liên quan gì đến chuyện này, nếu không, Bổn Vương tuyệt đối không tha cho ngươi!
Đôi mi thanh tú của Thiên Tuyết cau lại, đôi mắt sắc phức tạp, lời nói nhỏ nhẹ:
-Hiên, thiếp tin tưởng là tỷ tỷ vô tội, trong chuyện này nhất định là có hiểu lầm.
Đôi mắt Tiêu Thần Hiên tức giận, nghiêng mặt đi, yêu thương nhìn nàng ta, nhẹ giọng trấn an:
-Thiên Tuyết, ta biết nàng lương thiện, không nghĩ người là địch, nhưng tuyệt đối không thể ai cũng đánh giá như vậy được!
Ánh mắt trở nên lạnh lùng:
-Vậy tiện tỳ này của ngươi mưu hại Thiên Tuyết, Bổn Vương chắc chắn sẽ nghiêm trị. Nếu như còn có người đứng sau giật dây, Bổn Vương tuyệt đối không tha.
Khóe môi Khinh Vân Nhiễm cười lạnh, đôi mắt liễm diễm, người đứng phía sau màn độc thủ? Lại đổ tội cho nàng đi!
Sắc mặt Tô Thiên Tuyết ngẩn ra, thàm hạ mắt, trong mắt có mạt dị sắc chợt lóe qua, thấp giọng nói:
-Hiên, việc này thiếp nghĩ không nên truy cứu nữa, về phần Tú nhi thì tùy chàng xử lý.
Đôi mắt Tiêu Thần Hiên xẹt uqa tâm tình phức tạp, nắm tay nàng ta thật chặt, hứa hẹn nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguoc-khi-phi/1510935/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.