Khinh Vân Nhiễm lắc đầu, nói:-Đừng nói như vậy, đây không phải là lỗi của ngươi.
Tú nhi lau miệng, bất bình nói:
-Vương gia cũng quá nhẫn tâm rồi, hạ thủ với người nặng đến như vậy.
Khinh Vân Nhiễm có chút buông mắt, cho dù lúc nãy nàng không thấy, nhưng biểu hiện vừa rồi của Tú nhi làm cho nàng nghĩ vết thương trên lưng nhất định là huyết nhục mơ hồ, làm cho người khác nhìn thấy có cảm giác vô cùng thê thảm.
Tú nhi nhìn vẻ mặt của nàng, trong mắt hiện lên lo lắng, nhẹ giọng an ủi:
-Vương phi, người đừng quá lo lắng, thuốc trị thương bây giờ người đang dùng là do Duẫn đại phu vì người mà đặc biệt chuẩn bị, thuốc này làm vết thương hồi phục rất nhanh, quan trọng nhất là còn có thể không để lại sẹo.
-Duẫn đại phu?
Khinh Vân Nhiễm có chút sửng sốt. Tú nhi cười nói:
-Vương phi không biết rồi, đây chính là thần y nổi danh nhất kinh thành Duẫn Mặc Băng đại phu, nghe nói hắn học y có nửa năm nhưng y thuật đã đạt tới trình độ cao minh, hơn nữa hắn cùng Vương gia có quan hệ rất tốt nên thường xuyên tới Vương phủ, không chỉ có y thuật cao siêu lại còn rất tuấn mỹ, cử chỉ thanh nhã, rất nhiều nha hoàn trong phủ ái mộ.
-Tú nhi cũng là một trong số đó?
Khinh Vân Nhiễm hỏi, môi anh đào vẽ nên một đường hình cung tuyệt đẹp.
-Người ta cao quý, nô tỳ nào dám hy vọng về duyên phận xa vời không thuộc về mình!?
Tú nhi nói không có vẻ gượng ép, gương mặt vi huân, nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguoc-khi-phi/1510913/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.