Hai thị vệ tiến lên, trong mắt hiện lên sự thương tiếc, nữ tử như vậy lại có thể làm ra chuyện ác độc đến vậy.-Vương phi, xin đắc tội.
Khinh Vân Nhiễm nâng mắt, khi tầm mắt giao nhau, ánh mắt lạnh lùng cùng với ánh mắt run sợ gặp nhau làm cho thị vệ bắt nàng rùng mình lạnh cả sống lưng, nàng thấp giọng nói:
-Chính ta tự đi.
Không phản kháng, không giải thích! Mặt nàng không chút thay đổi đi ra ngoài, trước khi tới cửa, nàng liếc mắt nhìn Tiêu Thần Hiên một cái đầy thâm ý liền bị thị vệ áp giải tới đại lao.
Mặt Tiêu Thần Hiên không chút thay đổi, trong nháy mắt xuất hiện tầng hàn băng, bàn tay không tự giác nắm chặt, mày rậm nhíu chặt đầy suy tư.
Mắt phượng Nghê Thường lộ vẻ chưa thỏa mãn, thân thể giống như rắn dán vào người Tiêu Thần Hiên, dịu dàng nói:
-Vương gia, Vương phi lòng dạ hẹp hòi đầu độc thiếp, làm như thế là quá dễ dàng với nàng.
Trong mắt Tiêu Thần Hiên xẹt qua một tia phiền phức, đẩy thân hình đang quấn lấy mình ra:
-Bổn vương làm việc, ở đâu đến phiên ngươi vung tay múa chân?
Nghê Thường nhìn thấy sự bực mình trong mắt hắn.
-Thiếp không dám.
Trong lòng Tiêu Thần Hiên bực tức, sắc mặt lạnh đi, lạnh giọng khiển trách:
-Cút!
Nghê Thường bị hắn trừng mắt, cả người như rơi vào hầm băng, hai tròng mắt trừng lớn, thân hình run rẩy, lảo đảo vài bước rồi chạy ra khỏi phòng.
********************
Loảng xoảng một tiếng, cửa đại lao khép lại.
Khinh Vân Nhiễm sắc mặt có chút giật mình, đây chính là đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nguoc-khi-phi/1510906/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.