"Làm xong chuyện lần này, có muốn cùng ta về Khai Phong ở một thời gian không?"Trên quan đạo bằng phẳng, bốn người cưỡi ngựa đồng hành.
Bạch Ngọc Được nhìn thẳng phía trước.
Nghe vậy, hắn trầm tư suy nghĩ trong chốc lát, nhưng đôi môi mới hơi hé ra chuẩn bị trả lời, lại bị Bạch Phúc không có mắt ở bên cạnh đoạt trước."E là không được." Bạch Phúc thò đầu, cách người Bạch Ngọc Đường, đáp: "Đại phu nhân đã thông báo, bảo Ngũ gia làm xong chuyện này, lập tức về trang."Triển Chiêu nhíu mày: "Gấp thế sao? Trong trang có chuyện gì à?"
"Có chút chuyện." Bạch Ngọc Đường chưa kịp lên tiếng, lại lần nữa bị Bạch Phúc ăn nói tùy tiện cười ha ha cắt lời: "Chuyện vui! Đại phu nhân thấy Ngũ gia lớn rồi, muốn làm mối cho Ngũ gia."Bạch Ngọc Đường bị cắt ngang hai lần, vốn đã giận rồi, lại thêm nô tài chết bầm kia nói chuyện không nên nói, lại tưới thêm một chậu dầu vào lửa giận trong lòng hắn."Nếu ngươi không cần lưỡi nữa thì cắt đi tối nhắm rượu."Bạch Phúc nhạy bén cảm nhận được sát khí, vội vàng che miệng lại, kéo con ngựa của mình lui ra phía sau.
Lúc này Bạch Ngọc Đường mới nhìn Triển Chiêu: "Không có gì, ngươi đừng nghe hắn nói bậy.
Đích thực đại tẩu có ý đó, nhưng đã bị ta từ chối rồi."Triển Chiêu cho là hắn xấu hổ, khẽ mỉm cười nói: "Cái này có gì đâu, nếu thật sự là cô nương nhà trong sạch, thì mau quyết định mới được, nếu không tương lai người ta đính hôn với người khác, ngươi lại hối hận."
"Ta mới không hối hận!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ngu-ta-xem-nguoi-la-huynh-de/1000354/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.