Hãm Không Đảo, Lô gia trang.
Cuối thu, cây cối thay áo, trên hòn đảo nhỏ thế ngoại đào viên cảnh sắc an lành ở khắp mọi nơi. Hiện giờ là buổi sáng sớm, mọi người đều trong giấc mộng, bỗng phía hậu viện vang lên tiếng kêu gấp gáp.
“Lão gia! Đại lão gia!”
Lô phu nhân hé mắt, đánh đánh người chồng nằm kế bên, mơ màng nói. “Đương gia, có chuyện…”
Lô Phương dụi mắt ngồi dậy, nghe ra là tiếng gia đinh Bạch Phúc của đảo, không vui nói.
“Tên nhóc Bạch Phúc này, sáng sớm kêu gào cái gì thế?”
Nói rồi mặc áo bước ra, thấy Bạch Phúc phóng vọt vào, thở dốc nói. “Đại… Đại lão gia!”
Lô Phương nghiêm mặt nói. “Có chuyện gì mà hốt hoảng đến vậy?”
“Bẩm lão gia, Ngũ lão gia đã về rồi.”
Bên ngoài Lô gia trang, tứ thử đứng chờ sẵn nơi cửa, Bạch Ngọc Đường kìm cương nhảy xuống xe, Tưởng Bình vuốt chòm râu dê, cười xấu.
“Lão ngũ, bọn huynh còn tưởng đệ bị mẹ nuôi giam tới ngày tết mới thả về, sao giờ lại được tha sớm thế?”
Lô Phương cười lớn, khoát tay nói. “Tứ đệ đừng giễu nữa, lão Ngũ trở lại là chuyện cực tốt. Người đâu, chuẩn bị tiệc rượu đón Ngũ lão gia nào!”
Bạch Ngọc Đường giơ tay ngăn. “Đại ca, không cần phiền đến vậy.” Nói rồi vén màn xe lên, có một thư sinh trẻ tuổi từ trong xe bước xuống, tuy ăn mặc giản dị nhưng không giấu được vẻ đoan trang bất phàm.
Hàn Chương ngạc nhiên nói. “Lão Ngũ, đây là…”
Bạch Ngọc Đường nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ngu-bao-thanh-thien-he-liet/1944542/quyen-3-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.