Trời vào đông ngày ngắn đêm dài, Phương Linh lái xe xuống tới chân núi màn đêm đã kéo đến dày đặc. Quá đói bụng cô chọn vội một quán phở ven đường vào ăn. Thời tiết lạnh lẽo lại thêm tết Âm lịch tới gần nên vườn quốc gia rất ít lai khách đến thăm quan. Điều này trực tiếp ảnh hưởng tới ngành dịch vụ ở gần đấy nhất là ăn uống. Quán phở này cũng không ngoại lệ, tính cả Phương Linh mới chỉ có ba bàn khách. Cô gọi hai bát phở bò rồi ngồi xuống đợi ăn. Theo thói quen cô lấy điện thoại ra chơi để giết thời gian lại phát hiện nó đã sớm tắt nguồn từ lâu. Cô quên mang sạc pin dự phòng nên chỉ phải từ bỏ việc dùng điện thoại chuyên tâm chờ đồ ăn tới. Cũng may hôm nay vắng khách hai bát phở của cô nhanh chóng được mang ra. Phương Linh gấp không chờ nổi mà uống lên một ngụm nước lèo nóng hổi, nước lèo hơi nhạt nhẽo nhưng quá đói bụng Phương Linh vẫn ăn rất ngon lành. Không ra năm phút bát phở bò đã nằm gọn trong bụng Phương Linh, lúc này cô mới có cảm giác mình sống lại đây. Ba ngày không ăn uống gì thật khó tiếp thu rồi. Cô đưa mắt nhìn sang bát phở của quái thú thấy bát phở vẫn còn nguyên chưa động miếng nào. Mà quái thú còn héo héo nằm bò trên ghế một dấu hiệu muốn ăn cũng không có. Này lãng phí đồ ăn không tốt lắm đâu, cô liếm liếm môi cảm thấy mình còn có thể ăn thêm một bát. Nghĩ liền làm, Phương Linh vừa muốn kéo bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nghiep-sau-ta-doi-nghe-sang-tu-tien/3348798/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.