Cuối hạ đầu thu, giông bão đi qua, toàn bộ Hàng Châu đều nổi lên mưa gió.
Đương nhiên trường học cũng không ngoại lệ, những đám mây đen dày nặng bao trùm trên bầu trời, hạt mưa to như hạt đậu bị gió thổi nghiêng ngả rơi xuống đất.
Mưa rơi "tí tách" trên mặt ô, bắn tung tóe, rồi xuôi theo mặt ô rơi xuống mặt đất theo từng cột nước.
Nhiễm Tỉnh mặc áo sơ mi của Phó Tuyết Thần, ôm túi canvas vào trong lòng, chạy chậm về phía trước, Phó Tuyết Thần ở phía bên phải cô, khoảng cách giữa hai người cực gần, lúc đi có thể vô tình chạm vào nhau.
Hơi thở nam tính cùng hơi nước trời mưa xộc vào mũi, giống như mùi hương của áo sơ mi trên người Nhiễm Tỉnh, dễ chịu đến bất ngờ.
Giá trị nhan sắc của hai người đều rất cao, thời điểm đứng cạnh nhau, khung cảnh cực kỳ hoàn mỹ, hơn nữa bầu không khí lại có chút mập mờ, cho dù là nữ sinh trong bất kỳ kịch bản ngôn tình nào trái tim đều sẽ không kìm được mà đập thình thịch bởi cảnh tượng kinh điển này.
Trong lòng Nhiễm Tỉnh lại bát phong xuy bất động, giếng cổ tĩnh lặng (*),cảm thấy rất bình thường đối với cảnh ở chung như vậy.
(*) Bát phong xuy bất động: tám gió thổi không động, là một giai thoại vui, thâm thúy và tràn đầy thiền vị về mối thâm giao giữa thi hào Tô Đông Pha (1037-1101) và Thiền sư Phật Ấn (1032-1098).
giếng cổ tĩnh lặng: không hề quan tâm, trong lòng không một gợn sóng.
Cho dù trong lòng có chút dao động, chắc chắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-muon-ngu-den-khi-tu-tinh/546469/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.