Đã đi tới bên hồ nước trong trường học, mặt hồ màu xanh biếc phản chiếu ánh nắng ban mai, gió nhẹ thổi qua, sóng nước lấp lánh.
Cậu thanh niên đút tay vào túi quần lười biếng đứng ở nơi đó, ánh sáng từ bên hông của anh chiếu vào, phác họa ra dáng người cao lớn thẳng tắp, anh ngược sáng mà đến, nói là thần tiên xuống trần gian cũng có người tin.
Nhưng Nhiễm Tỉnh nhìn anh sống chết không chịu ôm chậu hoa như kiểu "Tôi cứ lười biếng như vậy đấy, cậu không đồng ý thì tới cắn tôi đi", liền cảm thấy đại thần của trường bọn họ nhìn có chút lưu manh!
Nhiễm Tỉnh lắc đầu, bỏ đi những suy nghĩ linh tinh, sau đó ôm chậu hoa đi về phía đông trường học.
Mặc dù có chút chán ghét chủ nhân của chậu hoa lười biếng hơn cả cô, nhưng Nhiễm Tỉnh sẽ không giận đến mức ném chậu hoa đi, chút chuyện nhỏ như thế, còn chưa đến mức khiến Nhiễm Tỉnh hành động sai lầm như thế.
Cô chỉ có thể im lặng cam chịu mang chậu hoa kia vào trong phòng học.
Đặt chậu hoa lên bàn, Nhiễm Tỉnh đưa tay vuốt ve bông hoa màu hồng nhạt, đáy lòng tự an ủi mình: "Nể tình em có cánh hoa tương đối đặc biệt đó."
Mới vừa ngồi xuống không lâu, tiếng chuông vào học vang lên, Nhiễm Tỉnh từ trong túi canvas lấy sách giáo khoa và đồ dùng học tập ra nghiêm túc học lớp triết học này.
Còn Phó Tuyết Thần, tự nhiên ghé vào một bên trên bàn học mà ngủ, như kiểu lớp học quá nhàm chán anh không muốn học.
Nhiễm Tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-muon-ngu-den-khi-tu-tinh/546466/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.