*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Rheni
Đào Nhuyễn tê liệt ngã xuống trên mặt đất, hoàn toàn không còn hơi sức nói nên lời.
Yết hầu cô bỏng rát, bị vật to lớn của người đàn ông cắm cực kỳ đau đớn, tinh dịch theo thực quản trượt xuống cảm giác chân thật đến đáng sợ...
Đào Nhuyễn quả thực không dám hồi tưởng.
Cô ngã xuống đất vừa ho vừa khóc nấc lên. Người đàn ông xoa mặt Đào Nhuyễn, ôm người đứng dậy.
Đào Nhuyễn cũng không biết chính mình bị ôm đi nơi nào, cô hiện tại chỉ hi vọng có thể từ trong mộng tỉnh lại. Cảm giác bị thâm hầu thật khó chịu, chỉ cần tỉnh lại, cô liền không cần chịu tiếp cảm giác đó nữa.
Nhưng vì cái gì hiện tại mình còn chưa tỉnh lại?
Dựa theo kinh nghiệm hai lần trước, chỉ cần người kia bắn một lần, hoặc vào chính thời điểm bắn bản thân liền không sai biệt lắm có thể tỉnh, vì cái gì lúc này mình còn không có tỉnh?
Đào Nhuyễn còn chưa kịp hiểu đầu xuôi đuôi ngược thế nào đã bị người đàn ông ôm tới phòng tắm, hắn dùng khăn lông ướt ôn nhu lau mặt cho cô, sau đó lại đem người ôm đến bồn tắm, đưa tay xuống cởi quần jean của cô ra.
Đào Nhuyễn theo bản năng giữ chặt đai lưng, chịu đựng cổ họng đau rát khàn giọng nói: "Anh, anh nói chỉ cần khẩu giao thật tốt, anh liền sẽ không, sẽ không..."
Người đàn ông đè sát từng bước: "Sẽ không cái gì?"
Đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-muon-lam-em/220107/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.