Cố Chi Châu quay xe quá gắt làm Đào Nhuyễn theo không kịp.
Bọn họ đang nói đến chuyện chia tay kia mà? Nói qua nói lại từ lúc nào sự việc đã bị lái đến chuyện gặp phụ huynh rồi?
"Đừng lo, mẹ anh dễ gần lắm."
"Nhưng..."
"Chiều nay tan học anh sẽ đến đón em, ba người chúng ta ra ngoài ăn cơm tối có được không?"
"Em..."
"Nếu em không thích ra ngoài ăn, chúng ta có thể mua đồ về nhà tự nấu, vừa hay mẹ anh cũng muốn cho em nếm thử tay nghề của bà."
"Không phải, anh đợi chút...."
Nhất thời Đào Nhuyễn không hiểu nổi lời Cố Chi Châu, anh ấy nói vậy là có ý gì? Phu nhân nhà hào môn không chỉ biết làm cơm, còn muốn tự tay nấu canh cho cô sao?
"Hử?"
Đào Nhuyễn sắp khóc rồi: "Anh, ý anh là gì?"
"Anh thích em, người nhà anh cũng rất thích em, vấn đề gia đình anh em hoàn toàn không cần phải lo lắng, còn về gia đình em anh tự có cách khiến bọn họ tiếp nhận anh."
Anh chắc chắn là có cách rồi.
Đào Nhuyễn chỉ muốn khóc.
Ba cô là một thương nhân khôn khéo, nếu biết Cố Chi Châu là con trai của doanh nhân Cố Thiên Ức, có khi còn nóng lòng đóng gói cô gả qua đó gấp.
(Editor: tên ba Cố Chi Châu còn có nghĩa là Cố Trăm Tỉ nha các bác:v)
"Nhuyễn Nhuyễn không thích anh à?" Cố Chi Châu hỏi cô.
Đào Nhuyễn không thể phủ nhận, rầu rĩ trả lời anh: "Thích chứ, chắc chắn là thích rồi..."
Cố Chi Châu hôn hôn khuôn mặt cô, nói với cô: "Anh cũng rất thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-muon-lam-em/1123367/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.