Bà Lí kiếm được một khoản tiền không nhỏ, bèn nấu một bữa thịnh soạn để chiêu đãi các cô gái. 
Mãi đến khi mặt trời lặn, ba cô gái mới bước dưới ánh hoàng hôn trở về nhà.Vì nhà bà Lí ở xa, nên Trương Trí Viễn đã nhờ Lí Mộ cầm giúp trang phục mà Ngụy Tuần đã mua về cùng, buổi tối anh ta sẽ đến nhà cô để lấy. 
Lí Mộ mang quần áo về nhà, gấp thật gọn gàng rồi cho vào túi. 
Sau khi ăn cơm xong, trong lúc chờ Trương Trí Viễn đến, cô nhìn túi quần áo để trên bàn, lại băn khoăn không biết mình cái túi mà mình tìm bừa kia có xoàng xĩnh quá không. 
Khi cô đang nghĩ ngợi lung tung, Trương Trí Viễn đã bước vào cửa với nụ cười trên môi.Cũng không có việc gì gấp, vì thế anh ta có thời gian ngồi tán gẫu với Lí Mộ một lát.Trương Trí Viễn hơn Lí Mộ vài tuổi. 
Lúc anh ta đi học, cô và A Tranh vẫn còn là những cô nhóc đang chập chững biết đi. 
Mẹ của Lí Mộ là giáo viên tiểu học, cũng chính là cô giáo có ơn với anh ta. 
Trương Trí Viễn vẫn nhớ mang máng có lần cô giáo Mộ dẫn theo con gái của mình đến lớp. 
Cô bé ngoan ngoãn ngồi cuối lớp, chỉ trông thấy mỗi cái đầu nhỏ xinh.“Nhanh thật đấy, chớp mắt một cái mà chúng ta đã lớn cả rồi.”Trở về quê hương, nhịp sống bỗng chậm lại, anh ta mới có thời gian hồi tưởng chuyện xưa. 
Vì cô giáo Mộ, anh ta thật sự mong sao Lí Mộ sẽ có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-lung-hoa/2675252/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.