“Cô Lí Mộ, cô không sao chứ?”Anh chìa tay ra và nhìn cô đầy lo lắng.“Không sao ạ.”Gió đêm hơi lạnh, Lí Mộ ngây người nhìn bàn tay với những khớp xương rõ ràng. 
Cô vẫn còn nhớ như in hơi ấm từ trước đống lửa vào tối hôm đó. 
Thế là cô thấp thỏm chùi tay vào quần áo thật cẩn thận rồi mới nắm chặt lấy tay anh.Ngụy Tuần khẽ kéo mạnh cô lên một cái, đợi cô đứng vững, anh mới lặng lẽ buông tay ra.Anh cầm điện thoại di động, bật đèn pin lên chiếu sáng cho cô.“Ở đây hơi tối, cô đi cẩn thận nhé.”Cô gật đầu, nhìn kĩ đường dưới chân, đồng thời lẳng lặng đưa tay ra sau lưng, vẫn giữ nguyên trạng thái nắm chặt như vừa rồi.Thấy hai người một trước một sau trở về, Ngụy Diễn tỉnh bơ hỏi: “Anh à, vừa rồi anh đi đâu thế?”“Đi giải sầu.”Thấy anh trai không nói thêm điều gì, anh ta cũng chẳng buồn hỏi nữa.Lí Mộ ngồi xuống chỗ cũ, Ngụy Diễn ngồi vào chỗ của Ngụy Tuần: “Em gái Lí Mộ à, tôi hỏi em cái này nhé. 
Tại sao những anh chàng kia, có người đeo thắt lưng, có người lại không đeo?”“Đó là thắt lưng hoa. 
Người nào đeo thắt lưng có nghĩa là anh ta đã có đôi có cặp, người nào không đeo thì có nghĩa là họ vẫn còn độc thân. 
Anh ta phải thể hiện tài hoa và sức quyến rũ của mình để chiếm được trái tim cô gái thì mới có thể được tặng thắt lưng hoa.”“Hóa ra là vậy.”Ngụy Tuần ngồi xuống băng ghế của Ngụy Diễn, khoảng cách giữa họ cũng không tính là xa. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-lung-hoa/2675244/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.