Khi Mộ Tử Kha còn nhỏ, cô ta từng chỉ thẳng vào mặt Lí Mộ và nói: “Mẹ tao bảo mày là con ranh nhà quê bẩn thỉu, đừng ngồi lên ghế sô pha nhà tao!”Bố mẹ như thế nào thì sẽ dạy dỗ ra đứa con thế ấy. 
Mộ Tử Kha sẽ không vô cớ ghét cô, mà đương nhiên là vì thấm nhuần tư tưởng của bố mẹ cô ta. 
Hồi nhỏ cô ta như vậy là do bố mẹ cô ta dạy, còn lớn lên vẫn như vậy là vì cô ta không đấu võ mồm lại được Lí Mộ.Cô ta chỉ vào mặt cô, chê cô bẩn. 
Cô liền thản nhiên nói rằng món nấm mà cô ta ăn lúc trưa là do cô hái từ trong đống phân trâu trên núi. 
Hôm đó, Mộ Tử Kha cứ nôn khan suốt, còn khóc lóc mách phụ huynh. 
Lí Mộ mím chặt môi, không buồn thanh minh, còn cố tình ra chiều ngồi lên ghế sô pha. 
Cô ta lập tức đẩy cô ra không cho ngồi, vừa đẩy vừa chửi: “Mày bẩn lắm, không cho mày ngồi trên ghế nhà tao!” Lí Mộ để mặc cho cô ta đẩy ngã. 
Người trong nhà nhìn thấy cảnh này, chỉ cho rằng Mộ Tử Kha đang quậy phá. 
Gia đình cậu cô vì muốn giữ thể diện nên hôm đó không chỉ phạt đứng Mộ Tử Kha mà còn cắn răng xin lỗi cô.Mộ Tử Khả ghê tởm cô, cô không thiếu cách cách khiến cô ta thấy ghê tởm hơn. 
Dần dà, cô ta càng ngày càng chán ghét cô. 
Nhưng Lí Mộ lại chẳng hề ghét Mộ Tử Kha, bởi lẽ chán ghét một người là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-lung-hoa/2675230/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.