Thời tiết trên núi thay đổi chỉ trong nháy mắt, Lí Mộ tắm rửa xong thì mưa bão đã ầm ầm kéo đến. 
Một tia chớp xuyên thủng bầu trời đêm, ánh sáng trắng lóa càng khiến núi rừng âm u thêm đáng sợ. 
Lí Mộ đi đến đóng cửa sổ, đột nhiên nghe thấy có tiếng gõ cửa phòng.Cô đi ra mở cửa thì thấy người đứng trước cửa quả nhiên là Ngụy Tuần.Anh mặc áo phông trắng và quần sooc đen, tóc vẫn còn ẩm ướt. 
Trông anh bây giờ khác hẳn thường ngày, nhưng nom lại trẻ trung và mộc mạc hơn rất nhiều. 
Lí Mộ vẫn luôn cảm thấy anh hơi gầy, tuy nhiên không ngờ rằng khi anh trút bỏ quần áo dài thì lại không như vậy. 
Nửa dưới cánh tay và bắp chân anh lộ ra những đường cơ tuyệt đẹp. 
Trước đây, cô chưa bao giờ nhìn thấy anh mặc như thế này, nên nhất thời ngẩn ra.“Anh nói gì?” Có vẻ như cô không nghe thấy câu hỏi của anh.“Anh hỏi em có sợ không?” Ngụy Tuần kiên nhẫn hỏi lại một lần nữa, hoàn toàn không biết chính mình là mới nguyên nhân khiến cô phân tâm. 
Cô vừa tắm xong, khuôn mặt còn ửng hồng, mái tóc đen dài xõa ngang eo. 
Thấy cô như vậy, anh hơi nhướng mày.Lí Mộ ngẩng đầu nhìn Ngụy Tuần và hỏi một câu khiến anh dở khóc dở cười: “Em có thể sợ sao?”Ngụy Tuần cười trừ: “Sợ mà còn chia ra là có thể với không thể ư?”Anh bước vào phòng, rồi đi vào phòng tắm cầm theo một chiếc khăn sạch, trùm lên mái tóc vẫn còn ướt của cô.Lí Mộ thẹn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-lung-hoa/2675216/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.