Vẫn là Tần Ngọc Khả phản ứng trước. Cô ta thoáng quan sát Dương Tử Hân, cảm thấy lạ kỳ. Rõ ràng cô gái này có hành vi hơi thô lỗ nhưng không thấy phản cảm, thậm chí còn mơ hồ hâm mộ cảm giác không cố kỵ đó. Vì vậy, cô ta ho khan một tiếng: “ Em chợt nhớ là mình còn có việc khác nên phải đi trước đây”. Những lời này Tần Ngọc Khả vốn để nói với Lăng Diệc Cảnh nhưng lúc nói lại một mực nhìn về phía Dương Tử Hân.
Đuôi mày Dương Tử Hân hơi nhếch lên, nhìn Tần Ngọc Khả liếc mắt, cũng không tiếp lời, chỉ nhìn Lăng Diệc Cảnh. Lăng Diệc Cảnh thấy Tần Ngọc Khả nói phải đi, khẽ gật đầu, ý bảo anh đã biết.
Dương Tử Hân thấy Tần Ngọc Khả đã rời đi mà Lăng Diệc Cảnh vẫn không có phản ứng gì thì nhất thời bực bội: “ Thế nào, rất buồn phải không, tôi đã đuổi bạn gái của anh chạy mất, lại còn bày ra điệu bộ quỷ quái này”.
Lăng Diệc Cảnh vẫn chưa thích ứng được với câu nói của cô, chân mày khẽ cau lại, môi mím chặt rồi mới chậm rãi mở miệng: “ Không phải”.
Dương Tử Hân chợt nhớ tới chuyện đòi anh bồi thường: “ Ipad của tôi không phải do anh lấy à?”.
Lăng Diệc Cảnh vươn tay, khẽ đỡ trán: “ Ý của tôi là, cô ấy không phải bạn gái của tôi”.
“ Chuyện đấy thì liên quan gì đến tôi. Bây giờ chúng ta thảo luận chuyện bồi thường đi, anh kéo sang chuyện khác làm gì? Không lẽ anh muốn quỵt nợ?”.
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-long-yeu-em/1925156/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.