Lăng Diệc Cảnh quay lại phòng bao thì không nhìn thấy bóng dáng của Dương Tử Hân đâu nữa. Anh hơi nheo mày, sắc mặt không quá khó nhìn. Đây là thói quen anh đã nuôi dưỡng nhiều năm qua, cho dù chuyện xấu có xảy ra không báo trước, trước tiên anh sẽ xác định xem vấn đề đã phát triển đến mức độ nào. Anh trò chuyện hỏi thăm mấy cô gái, bọn họ hết tôi nhìn anh lại anh nhìn tôi, sắc mặt nhìn như có chút mù mờ. Đề tài của nữ giới một khi bắt đầu liền như thể nước sông mở cửa, không thể kiểm soát. Bọn họ đều hứng thú khi nói về mỹ phẩm và thời trang, đương nhiên không ai để ý đến việc Dương Tử Hân bỏ đi, đã bao lâu không quay lại. Hơn nửa ngày sau mới có một cô gái ấp úng nói, có lẽ Dương Tử Hân đi vệ sinh.
Vẻ mặt của Lăng Diệc Cảnh tỏ ra thất vọng, thậm chí không kịp che dấu tâm trạng trước mặt mọi người, liền vội vã rời khỏi phòng bao. Cũng trong khoảnh khắc này, nhìn Lăng Diệc Cảnh không hề giả vờ lo lắng bỏ đi, Trần Vĩ Minh mới thật sự tin tưởng, người con gái kia đối với Lăng Diệc Cảnh có một sự tồn tại đặc biệt. Vì thế cậu ta cũng không chần chừ, chạy theo ra ngoài.
Bọn họ không tìm thấy Dương Tử Hân trên đường vào toilet. Theo như lời cô gái trong phòng bao thì Dương Tử Hân đã đi rất lâu, có thể đã xảy ra chuyện gì đó. Nhưng Trần Vĩ Minh không dám nói ra, chỉ có thể bảo nhân viên phục vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-long-yeu-em/1925092/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.