Hoa Kỳ Nhiên lấy mũ trên đầu xuống, cậu cũng không ngại ngùng hay xấu hổ gì cả. Rất thành thật trả lời cha mẹ.
" Cái này....là của một người bạn tặng cho con"
Lưu Điềm Điềm đến gần con trai, dùng tay sờ cái mũ. Cũng không có thêm thái độ gì, chỉ nói.
" Ta biết chiếc mũ này không đắt, miễn con thích là được. Nói ta nghe xem, là nam hay nữ đã tặng cho con?"
" Là nam ạ"
Hai vị thân sinh của Hoa Kỳ Nhiên nghe vậy cũng không lấy làm gì lạ hay bất ngờ. Cha cậu còn rất bình thản ngỏ ý muốn đưa người về nhà chơi.
" Được rồi, nam nữ gì cũng thế. Sau này rãnh rỗi thì mang bạn về nhà mình chơi. Có hiểu chưa? Để ta xem thử xem, là chàng trai nào khiến con mình phải để tâm đến thế"
Cậu quay sang nói với cha mình.
" Nhưng cậu ấy hơi khác người một chút ạ"
" Khác người nhiều chút cũng phải mang về đây. Ta không cấm, yên tâm đi. Cha của con không cầm cây đuổi người đâu mà lo"
Lưu Điềm Điền cảm thấy chồng mình hiếu khách cho nên liền nhắc khéo con trai.
" Cha con đang trông ngóng đấy mà, khi nào rãnh rỗi mang bạn con về nhé. Dù họ có sao cũng là bạn của Kỳ Nhiên mà, cha mẹ không kì thị hay ác ý gì đâu"
Ánh mắt của cha lẫn mẹ đầu mong chờ, Hoa Kỳ Nhiên cũng không nỡ từ chối. Cứ thế gật đầu khẳng định.
" Đợi một thời gian nữa, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-khong-uong-cong-cau-la-chong-to/2474450/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.