🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Năm tháng trôi qua, con người vẫn lặng lẽ sống qua tuổi đời của mình. Nhưng có người việc ở dương thế chưa làm xong đã phải trở về với hư vô.



Cố Tu Mạnh được sinh ra trên đời là một may mắn lớn, nhưng không có cha mẹ là thiệt thòi của anh. Ngay từ lúc anh còn khát sữa thì bà chính là người khuấy nước đường cho anh uống.



Hoa Kỳ Nhiên lặng lẽ ngồi cạnh người bà của Cố Tu Mạnh, còn anh thì vẫn khấn khít ngồi ở bên cậu. Ngây ngô ăn túi kẹo Kỳ Nhiên đã cho, ngoan ngoãn nghe hai người kia tâm sự.



Bà của Tu Mạnh tên thật là Cố Ý Vân, là một bà lão đã tầm bảy mươi tuổi. Trên khuôn mặt nhiều nếp nhăn của bà nở nụ cười với cậu, chậm rãi nói.



" Kỳ thực, lúc đầu nghe thằng bé có bạn ta rất vui. Nó sống mười chín năm trên quãng đời này, ngoại trừ ta và mấy dì ở chợ ra thì con chính là người đối xử tốt với nó"



Cố Tu Mạnh ngồi bên cạnh sờ tóc Kỳ Nhiên, lặp lại lời bà.



" Đối xử tốt với tớ là chỉ có mình Nhiên Nhiên đó... Oh yeahhh"



Hoa Kỳ Nhiên vỗ nhẹ đùi anh, ý bảo anh ngoan ngoãn cho cậu nói chuyện.



Cố Tu Mạnh bĩu môi, nhỏ giọng nói như là tủi thân.







" Nhiên Nhiên xấu tính, có bà quên tớ... Nhiên Nhiên làm tớ tủi thân"



Cố Ý Vân bật cười trêu chọc anh.



" Này tiểu tử ngốc, ai giành bạn của con đâu mà oán trách. Ngồi im đó, bà

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-khong-uong-cong-cau-la-chong-to/2474433/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thật Không Uổng Công Cậu Là Chồng Tớ
Chương 17: Đứa ngốc đáng thương
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.