*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thái Dương rất hiếu kì, cậu không biết đám người Cố Văn Vũ là làm những gì. Sau khi ra khỏi tiệm cafe, Cố Văn Vũ cho cậu một ít tiền xong liền không quan tâm đến cậu nữa, thậm chí cũng không có chút biểu hiện sự quan tâm thích hợp với bạn cùng phòng gặp cảnh bất hạnh. Hắn giống như rất vội vã, đám người kia lại không ngừng thúc giục hắn, Thái Dương cũng không hỏi được nhiều, nói xong câu “Cảm tạ bạn hiền” liền nhìn theo bọn họ tiến vào hai xe taxi tung bụi mà đi.
Lăn lộn cả sáng thật vất vả mới về đến nhà, Thái Dương cảm thấy có chút mệt mỏi, tưởng tượng khi đến chiều còn phải ra ngoài bổ sung một đống lớn giấy chứng nhận cậu liền cảm thấy đau đầu. Điều duy nhất đáng được ăn mừng chính là chứng minh thư không có mất, bằng không còn phải chạy về tận đồn công an ở quê để báo cáo, mà chuyện đó thì thật sự quá bi thảm.
Nhưng mà điều khiến cho cậu ngoài ý muốn chính là, sau khi mở ra cửa thế nhưng phát hiện trong nhà có người.
Một người vắt vẻo trên sô pha, nhìn qua thì có vẻ đang say giấc, chính là Đại sư huynh Quách Minh Viễn của bọn họ. Bộ dáng anh giống như mới vừa xuống khỏi phi cơ, bên chân vứt một rương hành lý giản dị, mã vạch vận chuyển sân bay phía trên cũng chưa xé xuống. Áo khoác tùy ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-huu-bat-truc/3069182/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.