Cảm thấy đắc tội với ông chủ, trợ lý Lục lập tức nhắm mắt tiếp tục giả vờ ngủ, anh ta thật không rõ vì cái gì Chu tổng lại lén lút như vậy, điểm này đều không giống phong cách của Chu tổng, trước đây tốt xấu gì cũng là theo đuổi, bây giờ theo đuổi không ra theo đuổi mà còn lén la lén lút.
Cũng không biết sai từ lúc nào.
Đến khi phi cơ tiếp đất, di động có tín hiệu, trợ lý Lục nhận được tin nhắn của Tằng tổng.
Anh ta mới bừng tỉnh.
Tằng Kiêu: Cậu nói Chu tổng cùng Tô Hảo sao?
Tằng Kiêu: Chu tổng hình như lấy lùi làm tiến, làm bạn bè vì không muốn dọa đến Tô Hảo.
Lục Khởi: Tự nhiên cảm thấy Chu tổng có chút hèn mọn.
Tằng Kiêu: Cũng không phải mình cậu!! Tôi cũng thấy vậy!!
Lục Khởi: Anh hình như rất hưng phấn.
Tằng Kiêu: Không có đâu.
Trợ lý Lục buông di động, nhìn hai người cởi đai an toàn.
Nghĩ thầm, Tô tiểu thư cố lên!
Tô Hảo cũng không biết chính mình sao có thể ngủ như vậy, ngủ hơn một tiếng mới xuất hiện ăn cơm, sau đó xem tạp chí mệt nhọc lại ngủ tiếp, lúc tỉnh lại đã đến kinh đô, mặt trời đã lên cao, Tô Hảo ngồi dậy, che miệng ngáp, Chu Dương khép tạp chí, nhìn đồng hồ, đầu ngón tay gõ gõ bàn của cô: “Uống nước đi rồi xuống phi cơ.”
Tô Hảo ừ một tiếng, đem nước trên bàn uống xong, cởi đai an toàn. Nằm gần ba tiếng, eo Tô Hảo đều mềm nhũn, cô đứng chống tay, có chút nghiêng ngả.
Chu Dương duỗi tay đỡ nhẹ cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-hon/1729824/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.