Chủ nhân Dao Trì mắng:
- Đúng là ông trời không có mắt, ngay cả dạng người như ngươi cũng còn sống được, thật là …
- Câm miệng! Ta ngày đó không vì nàng chẳng tiếc liều mạng một trận, hôm nay lại khó chịu như vậy, nàng đúng với ta chăng?
Trừng mắt giận dữ nhìn ra sau bình phong, Hỏa Vân quát lên.
Chủ nhân Dao Trì quát lên:
- Nếu thế thì ngươi cũng tự trách mà thôi, ngươi để có thế chiếm được ta, không tiếc nói dối để lừa người, trong đó ngầm có ý xấu, cố ý nói trước mặt Viên đại ca ta và ngươi đã có hứa thành hôn, dùng điều này để phá đi quan hệ giữa ta và huynh ấy, hoàn thành âm mưu vô sĩ của ngươi, đáng tiếc ngươi thất bại. Sau đó, ngươi tìm huynh ấy quyết chiến, bất quá cũng bởi lòng ghen tỵ mà thôi, biểu hiện đáng trách của lòng đen tối.
Hỏa Vân nghe vậy toàn thân hơi run lên, giọng tàn bạo nói:
- Nói như vậy, nàng không niệm chút tình cũ, muốn trở mặt với ta chăng?
Chủ nhân Dao Trì cười giận đáp:
- Tình cũ? Đã vài trăm năm, ngươi hại ta đau khổ đến chỉ còn năm phần sống, món nợ này ta ghi nhớ mãi trong đầu, đã sớm muốn tìm ngươi kết thúc, chỉ đáng tiếc không có chút tin tức của ngươi. Hôm nay, nếu đã gặp lại rồi, cho dù kết cục thế nào, ta đều không dừng tay được.
- Ha ha ha … Tốt, rất tốt. Nếu nàng đã không niệm tình xưa, thế cũng đừng trách ta vô tình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-truyen-thuyet/2383939/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.