Vừa nghe thấy Lục Vân sắp đến, mọi người đều rất cao hứng, trong đó Hải Nữ là mừng vui nhất, hét lên:
- Sư phụ đã đến rồi, Hải Nữ muốn đi đón người.
Bách Linh cau đôi mày không biết trả lời thế nào. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Trương Ngạo Tuyết lại nhẹ giọng nói:
- Đi đi, sư phụ ngươi cách chúng ta cũng không xa, để ta dùng thần kiếm đưa ngươi đến đó.
Nói rồi ý niệm lóe qua, thần kiếm tùy thân bay ra, sau khi bay vòng quanh một vòng, đỡ lấy thân thể nhỏ bé của Hải Nữ biến mất về phía trước.
- Xem ra các vị rất yêu thương Hải Nữ.
Lục Doanh nhẹ nhàng cất lời hâm mộ.
Bách Linh cảm xúc lên tiếng:
- Đúng thế, chúng ta đều rất thương yêu nó. Hải Nữ còn nhỏ, nhưng nó đã trải qua rất nhiều chuyện mà ở tuổi đó còn chưa nên gặp, vì thế trong tâm linh nhỏ bé của nó đã ghi lại một số ký ức vốn không nên tồn tại. Vì thế, chúng ta muốn dùng tình yêu để xóa đi những ký ức nó vốn không chịu nổi, để nó trở thành một người con gái, chính trực, lương thiện, lạc quan và có chí tiến thủ.
Phần Thiên nói:
- Ý muốn quả không sai, nhưng quá cưng chiều cũng không tốt.
Bách Linh nói:
- Chuyện này chúng ta cũng biết, hơn nữa Ngạo Tuyết cũng đã tính đến rồi. Trong ba người chúng ta, ta thương nó nhất, Ngạo Tuyết nghiêm khắc nhất, có thể khiến nó phải nghe lời, như vậy có thể kiềm chế nó được.
Phần Thiên cười cười, đưa mắt nhìn về lối đến, điềm nhiên nói:
- Lục vân đã đến rồi, bất quá dường như huynh ấy có biến đổi.
Lục Doanh sửng người, sau đó gật đầu:
- Đúng thế, trên người Lục Vân có một luồng khí tức của cao thủ Hải vực, điều này trước đây chưa có.
Dứt lời, trước mắt mọi người ánh sáng kỳ ảo lóe lên, Lục Vân ôm Hải Nữ đột nhiên xuất hiện.
- Thế nào, đang bàn về ta à?
Đưa mắt nhìn chàng, Bách Linh, Thương Nguyệt, Trương Ngạo Tuyết đều phát giác trên người chàng có biến hóa, vẻ mặt lộ ra kinh ngạc. Phần Thiên tiến lên ngăn lấy chàng, quan sát cẩn thận một phen, rồi cảm thán:
- Huynh quả thật biến ảo khó lường, mới chia tay không lâu đã chuyển đổi bộ dạng mất rồi.
Lục Vân điềm nhiên nói:
- Sau này huynh ở Hải vực lâu cũng sẽ có biến hóa. Bây giờ bất quá ta chỉ vượt qua hạn chế của thời gian, làm trước một số chuyện mà thôi. Được rồi, không nói về ta nữa, nói chuyện sao các vị lại đến đây, ở Hồng hải xảy ra chuyện gì vậy?
Phần Thiên ngẫm nghĩ một lát, đơn giản thuật lại một lượt các chuyện phát sinh trên đường, cuối cùng nói:
- Hiện nay đại khái như vậy, bây giờ chúng ta đang thương nghị có cần phải đưa Tỏa Long đỉnh về chỗ cũ để thử xem có thể trấn áp được những con thú lớn đó không.
Lục Vân nghe rồi chìm vào trầm tư.
Bách Linh lại kinh ngạc nói:
- Theo những lời huynh nói, cao thủ Hư Vô Giới Thiên lần này hao binh tổn tướng thương vong hơn một nửa rồi?
Phần Thiên cười nói:
- Đúng thế, bọn họ đến Hải vực nhưng số phận không may mắn như chúng ta.
Trương Ngạo Tuyết đi đến bên cạnh Lục Vân, êm ái lên tiếng:
- Suy nghĩ gì đó?
Lục Vân liếc nàng, lắc đầu nói:
- Không có gì, chỉ đột nhiên nghĩ đến một số chuyện không hay.
Trương Ngạo Tuyết cau đôi mày thanh tú, chuyện không hay là ám chỉ gì đây?
Lục Doanh nghe được, lo lắng hỏi:
- Lục Vân, huynh có phải biết được một số tình hình mới không?
Lục Vân liếc nàng, rồi nhìn những người khác, vẻ mặt trầm trọng nói:
- Đúng thế, lúc ta đến vừa nghe được một số tin tức rất bất lợi cho Hải vực. Hiện nay, Tây hải Tỏa Long cung đã bị thú lớn phá hủy rồi, Tỏa Long đỉnh không cách gì đặt lại chỗ cũ. Hơn nữa, Đông, Nam, Bắc ba vị cung chủ gặp phải địch, hiện nay sống chết thế nào chưa rõ …
- Cái gì, phụ vương ta gặp phải địch nhân rồi? Ai vậy, người nào có thể tạo nên uy hiếp đối với sinh mạng bọn họ?
Bên kia, Tả Quân Vũ vẻ mặt lo lắng, đang chờ đợi Lục Vân đáp lại.
Thở dài nhè nhẹ, Lục Vân nói:
- Trên đường đến đây, ta gặp Ngạc tướng quân của Bắc hải, nghe ông ấy cho biết ba vị cung chủ gặp phải Địa Âm Tà Linh, hiện nay tình huống không biết thế nào. Hơn nữa, Địa Âm Tà Linh còn hủy diệt Ma Thánh phong rồi.
- Cái gì, Âm Đế cũng đến rồi!
Phần Thiên và ba người Bách Linh vẻ mặt biến hẳn, rõ ràng tin tức này quá sức kinh người.
Lục Vân trầm giọng nói:
- Đúng thế, ta cũng không ngờ, nhưng hiện nay nếu đã xảy ra, chúng ta cũng đành phải đối mặt thôi.
- Ta muốn tìm gặp Địa Âm Tà Linh, xem thử thực lực hắn mạnh mẽ đến thế nào.
Bách Linh hơi thất kinh, muốn nói điều gì nhưng cuối cùng không lên tiếng.
Trương Ngạo Tuyết nói:
- Hiện nay chúng ta không có tin tức của hắn, tạm thời chưa bàn đến hắn. Còn hành trình đi Tử hải, cùng với mấy vị Lục Doanh hiện nay phải làm thế nào, hay là huynh hãy nói qua suy nghĩ của huynh đi.
Lục Vân nhìn Lục Doanh, trầm ngâm nói:
- Hiện nay uy hiếp lớn nhất với Hải vực có hai điều, Địa Âm Tà Linh và thú lớn cổ xưa. Cả hai đều không thể dễ dàng tiêu diệt, vì thế trong thời gian ngắn các vị chỉ có thể né tránh bọn chúng. Bây giờ ta tạm thời không thể quay về được, ta phải sớm đi Tử hải, vì thế các vị tốt nhất lập tức quay về tìm kiếm ba vị cung chủ, nói bọn họ tạm thời tìm một nơi bí ẩn để nấp.
Lục Doanh vẻ mặt thất vọng, cười khổ nói:
- Bây giờ mấy người phụ vương ở đây không rõ, cho dù tìm được bọn họ thì có được nơi nào có thể ẩn nấp đây?
Lục Vân đáp:
- Tìm kiếm những đảo nhỏ hẻo lánh, ở đó tạm thời vài hôm, một khi ta làm xong việc lập tức quay về.
Lục Doanh gật đầu nhè nhẹ, thất vọng nói:
- Được, muội biết rồi, các huynh tỷ cũng nhớ bảo trọng, chúng ta trở về thôi.
Nói rồi quay lại tạm biệt ba người Bách Linh.
Lục Vân thấy nàng vẻ mặt thất vọng, an ủi:
- Lục Doanh, đừng lo lắng, Địa Âm Tà Linh không đáng sợ, chúng ta có biện pháp đối phó với nó. Còn về những con thú lớn kia, hiện nay tuy chưa nghĩ được biện pháp nào tốt, nhưng có Hải Nữ ở đây, ta tin chắc sẽ có biện pháp.
Lục Doanh nhìn chàng gật đầu đáp:
- Ta tin huynh sẽ có biện pháp, bảo trọng.
Dứt lời xoay người quay về lối cũ. Lục Vân gọi lại, nhẹ giọng nói:
- Cho muội biết một chuyện, ta đã giết chết Huyết Ma Thiên Cơ.
- Điều này thật sao? Huynh đã giết chết bà ta rồi?
Lục Vân thấy mọi người đều rất kinh ngạc, không khỏi cười nói:
- Tự nhiên là thật, ngay trước khi ta đến đây, còn có người chính mắt trông thấy. Được rồi, ta có chuyện muốn hỏi riêng Lục Doanh, các vị hãy chờ đợi một lát.
Nói rồi thuận tay giao Hải Nữ trong lòng lại cho Bách Linh, sau đó đến bên cạnh Lục Doanh kéo nàng qua một phía.
Không hiểu nhìn Lục Vân, Lục Doanh hỏi:
- Sao vậy, vì sao không nói trước mặt mọi người vậy?
Lục Vân đáp:
- Chuyện này quan hệ đến danh dự của Đông hải, vì thế hỏi riêng tốt hơn. Trước đây, ta nghe Huyết Ma Thiên Cơ nói, ngày đó Thiết Trúc chân quân đánh cắp bảo vật trấn cung của Đông hải các vị, chuyện này có phải thật không?
Lục Doanh vẻ mặt biến hẳn, khổ sở nói:
- Đúng là có chuyện này, nhưng lúc đó hoàn toàn còn chưa biết người đánh cắp báu vật lai lịch thế nào, vì thế mãi không cách gì truy ra được.
Lục Vân gật gật đầu, sau đó trầm giọng nói:
- Muội cho ta biết vật báu trấn cung của Đông hải thật ra là gì vậy?
Lục Doanh nhìn chàng, một lúc sau mới mở miệng trả lời:
- Đông hải Định Thiên cung, đã từng uy danh chấn động bốn hải, ngay cả Nam hải cũng đứng sau chúng ta. Nhưng từ khi vật báu trấn cung là Định Thiên thần châm bị đánh cắp, Đông hải liền không gượng dậy nổi, từ đó suy bại. Đến đời của muội, ngay cả một vị Long tử Đông hải cũng không có, chỉ có muội thừa kế vương vị mà thôi.
Lục Vân nghe tên Định Thiên thần châm, tuyệt đối không kinh ngạc như trong tưởng tượng, ngược lại tự nói:
- Quả nhiên như ta đã từng nghĩ, xem ra ngày đó Hải vực và nhân gian có rất nhiều vật hỗn tạp lẫn vào nhau.
Lục Doanh nhìn chàng, vẻ thất thểu nói:
- Bây giờ, huynh còn gì muốn hỏi nữa không?
Lục Vân tỉnh lại, vỗ vỗ vai nàng cười nói:
- Đừng nản chí, vị Long nữ như muội đã định sẵn sẽ vượt qua bất kỳ một vị Long tử nào.
Lục Doanh không hiểu, hỏi tới:
- Vì sao ?
Lục Vân cười đáp:
- Vì muội gặp được ta. Được rồi, không nói những chuyện đó, ta cho muội biết một chuyện, đảm bảo muội sẽ rất cao hứng.
Lục Doanh hoài nghi nhìn chàng hỏi:
- Thật không? Huynh khẳng định như vậy?
Lục Vân tự tin cười nói:
- Ta có bao giờ lừa qua người ta chưa?
Lục Doanh gật đầu đáp:
- Điều này cũng đúng. Được rồi, huynh nói đi, chuyện gì vậy?
Lục Vân bật cười thần bí, êm giọng nói:
- Huynh biết tung tích của Định Thiên thần châm, muội có tin không?
Lục Doanh sửng sờ, sau đó kích động chụp lấy tay của Lục Vân hỏi tới:
- Quả thật vậy sao, ở đâu, nói nhanh đi?
Lục Vân cười ha hả, êm ái nói;
- Đừng kích động, Định Thiên thần châm đang ở trên người Bách Linh, ta sẽ nói muội ấy trả lại bảo vật trấn cung của Đông hải cho muội, được không?
Lục Doanh vô cùng cảm động, nói lên những điều vô cùng khác thường:
- Đa tạ huynh, quả thật rất tốt, từ nay về sau ta có thể trùng chấn lại uy phong của Đông hải, để nó kiêu ngạo giữa bảy hải.
Nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Lục Doanh, Lục Vân truyền một luồng khí êm diệu vào trong não nàng, để nàng lập tức tỉnh táo trở lại.
Sau đó, Lục Vân dẫn Lục Doanh quay lại mọi người, nói với Bách Linh:
- Vừa rồi huynh mới biết được, Định Thiên thần châm chính là bảo vật trấn cung của Đông hải, hơn ba ngàn năm trước đây bị người lấy cắp, dấu vào trong Thiết Trúc phong. Sau này được muội lấy đi, bây giờ muội hãy trả nó lại cho Lục Doanh đi.
Bách Linh sửng sốt, sau đó cười nói:
- Lục Doanh sao không nói sớm, nếu từ đầu cho chúng ta biết, ta đã sớm đưa lại cho muội rồi.
Nói rồi đỉnh đầu hào quang ngũ sắc lóe lên, Định Thiên thần châm tự động hiện ra, chầm chậm rơi vào tay của Lục Doanh.
Lục Doanh kích động cầm lấy Định Thiên thần châm, cảm xúc lên tiếng:
- Đa tạ tỷ, Bách Linh.
Bách Linh mỉm cười lắc đầu, Trương Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt, Phần Thiên, Tả Quân Vũ bên cạnh lại kinh ngạc, rõ ràng chuyện này không ai ngờ được.
Nhìn Lục Doanh, Lục Vân hỏi:
- Vật này nếu là bảo vật trấn cung của Đông hải muội, hẳn muội phải biết vận dụng như thế nào phải không?
Lục Doanh kích động nói:
- Ta tự nhiên biết được, nhưng thần châm này bị một loại sức mạnh phong ấn rồi, nếu không ta đã sớm cảm ứng được khí tức của nó rồi.
Lục Vân sửng sốt, nghiêng đầu nhìn Bách Linh, thấy nàng cũng mơ mơ hồ hồ, vội vàng mở miệng hỏi:
- Lục Doanh, muội khẳng định thần châm này bị một loại sức mạnh phong ấn rồi?
Lục Doanh nghiêm túc nói:
- Đúng thế, ta có thể khẳng định chắc chắn vô cùng, bởi vì long khí của ta bị một luồng sức mạnh trên thần châm bài trừ, mãi vẫn không cách nào giao tiếp với nó.
Bách Linh cau mày nói:
- Chả trách như vậy, mãi ta vẫn không phát hiện được điều gì khác thường.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]