Chương trước
Chương sau
Thông qua phân tích cẩn thận, Lục Vân tìm được nguyên nhân. Thứ nhất chính là Thiên Sát thực lực kinh người, tốc độ di động càng nhanh, nhanh hơn sự chuyển biến ý thức của người thường rất nhiều.

Thứ hai, với dạng cao thủ như Thiên Sát, cho dù trong lúc kinh hoàng lúng túng, thân thể cũng tự sản sinh phòng ngự ngăn cách vật lạ đến gần.

Đã hiểu được điều này, Lục Vân đột nhiên không truy kích nữa, thân thể lơ lửng giữa không trung, hình thành tư thế Phật ngồi thiền, vừa xoay tròn vừa di động, chớp mắt đã đến nơi cao nhất của đại điện, toàn thân phát ra bảy màu ánh sáng vàng kim, xanh, đỏ, đen, xanh lục, xám, xanh lam.

Trước hết, màu vàng kim dấu hiệu nhà Phật hóa thành Kim Cương La Hán, tổng cộng có một trăm lẻ tám bức tượng, phân bố thành ba tầng, rất có khí thế uy nghiêm thần thánh của nhà Phật.

Thứ đến, làn sáng màu dung hợp biến đổi, ảo hóa thành bảy mươi hai chân nhân nhà Đạo, chiếu theo thế Cửu Cung phân bố ở tầng Kim Cương La Hán bên dưới.

Thứ ba, làn sáng màu đỏ đại biểu cho Hạo Nhiên chính khí của nhà Nho, ngưng tụ thành chín lần chín là tám mươi mốt đó hoa sen lửa lo lửng trong đại điện.

Thứ tư, làn sáng màu đen ảo hóa thành ngàn vạn quỷ sứ, làn sáng màu xanh lục ảo hóa thành các loại hồn ma, làn sáng màu xám ngưng tụ thành đủ loại yêu thú, tất cả phân bố tầng tầng lớp lớp rõ ràng.

Cuối cùng, màu xanh lam đại biểu cho sức mạnh biển cả, có khả năng dưỡng dục vạn vật phân bố ở sát đáy của đại điện, dùng để xua đuổi Thiên Sát và Địa Âm. Bởi vì bọn chúng ghét nhất là khí này.

Thoát khỏi truy kích của Lục Vân, Thiên Sát thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng tập trung lại với Âm Đế.

Âm Đế chăm chú nhìn Lục Vân, trầm giọng nói:

- Thực lực của hắn so với trước đây đã mạnh khá nhiều, cảm giác có phần kinh người.

Hiểu rõ ý nghĩa câu nói của Âm Đế, Thiên Sát lạnh lùng tàn khốc nói:

- Cho dù hắn mạnh đến thế nào, hắn đều phải chết!

Âm Đế đáp:

- Như vậy, chúng ta không thể để cho hắn có cơ hội thi triển.

Nói rồi bay lên phát động công kích trước tiên.

Thiên Sát ừ một tiếng, lòng bàn tay phải lóe lên ánh sáng âm u, Tuyệt Diệt Thiên đao âm thầm xuất hiện, theo sự múa lên của hắn, vài trăm làn đao sáng phân bố trong điện, mục tiêu hướng thẳng về Lục Vân.

Tức thì, gió lạnh trong đại điện nổi lên, sát khí hội tụ, tiếng thét chói tai kêu lên đến ngưng hồn liệt phách, khiến người ta cảm thấy như ở trong địa ngục.

Trên đỉnh điện, Lục Vân vẻ mặt vô tình, chàng chỉ lạnh lùng nhìn Thiên Sát và Âm Đế, duy trì tư thế xoay tròn.

Bên ngoài cơ thể, bảy loại sức mạnh phân bố tầng tầng lớp lớp tương đối ổn định, nhưng khi có sự tham gia của Âm Đế và Thiên Sát, ngoại trừ tầng ánh sáng màu xanh lam dưới đáy không dao động lớn lắm, sáu tầng ánh sáng còn lại lập tức triển khai phản kích.

Lúc này, làn sáng trong đại điện hội tụ, sức mạnh chính tà dung hợp thành một thể, yêu thú, hồn ma, quỷ sứ của nó gào thét rung trời, la hán, kim tiên, sen lửa thần thánh uy nghiêm, tạo thành một vòng tấn công phức tạp mà nhiều biến đổi.

Bay lên không trung, Âm Đế toàn thân toát ra khí tà sát, trong lúc hai tay múa lên điên cuồng gào thét, không gian vặn vẹo, thực lực mạnh mẽ không hổ danh hiệu Địa Âm Tà Linh.

Nhưng có điều khiến Âm Đế bất ngờ, những hồn ma quỷ sứ nhìn không có gì nổi bật lại có sức phá hủy kinh người, lại thêm số lượng khá nhiều, sức mạnh liên hợp uy lực phi phàm, không ngờ đã mạnh mẽ ngăn hẳn Âm Đế giữa không trung.

Như vậy, quỷ sứ, hồn ma, yêu thú đồng thời công kích, tuy nói là không làm gì được Âm Đế, nhưng lại kiềm chế được bước tiến của nó.

Tình hình Thiên Sát hơi tốt hơn Âm Đế, bởi vì hắn có binh khí tà đạo cực mạnh Tuyệt Diệt Thiên đao trong tay, khi gặp phải những yêu thú, hồn ma, quỷ sứ đang ngăn trở liền dễ dàng tiêu diệt.

Nhưng khi hắn vượt qua được ba tầng, đến ba tầng trên, La Hán, Kim Tiên và hoa sen lửa lại rõ ràng không dễ đối phó, vì thế ba luồng sức mạnh này đều khắc chế với sức mạnh của Thiên Sát.

Đương nhiên, chỉ bằng vào điểm này còn không đủ để sợ, Thiên Sát rất nhanh đột phá được trở ngại dâng cao đến vị trí bằng với Lục Vân.

Thấy vậy, Lục Vân dừgn lại, lạnh lùng nói:

- Thiên Sát, ngươi quá nóng lòng rồi.

Nghe vậy không hiểu, Thiên Sát quát lên:

- Câu này của ngươi có ý gì?

Lục Vân đáp:

- Nhìn lại Âm Đế ngươi sẽ hiểu rõ ý của ta.

Thiên Sát không nhìn cũng biết được tình hình của Âm Đế, cho nên vẫn không hiểu nói:

- Có gì ngươi cứ nói thẳng ra được rồi, đừng dùng trò chơi chữ nghĩa nữa.

Lục Vân giương cặp mày kiếm, cười tà đạo nói:

- Có một số chuyện, nói rõ thì không còn ý nghĩa gì nữa, hay là ngươi hãy tiếp chiêu đi!

Dứt lời tay phải loáng lên, ba trăm bảy mươi sáu ảo ảnh vừa phân ra liền hợp lại, ngưng kết thành một cột sáng màu đỏ đậm phủ thẳng xuống đầu Thiên Sát.

Thiên Sát trong lòng hơi chấn động, Tuyệt Diệt Thiên đao trong tay dùng hết sức múa lên, tiếng đao ngâm điếc tai như tiếng sấm nổ vang trời, cùng với một trăm hai mươi tám làn đao sáng đón đỡ lấy một chiêu của Lục Vân.

Đồng thời, Thiên Sát thân thể hơi nghiêng, tay trái múa lên một chưởng, phát xuất một cột sáng màu đỏ thẫm từ bên cạnh công kích Lục Vân.

Lập tức, giữa Thiên Sát và Lục Vân ánh sáng mạnh mẽ lóe lên, tiếp theo là tiếng sấm ầm ầm, một quả cầu ánh sáng khuếch tán trong chớp mắt vỡ nát, tạo nên dòng khí đáng sợ với hai người làm trung tâm nhanh chóng tán phát ra bốn phía.

Thân thể run lên, Lục Vân lập tức biến mất, né tránh được luồng sức mạnh phá hủy đó. Thiên Sát phản ứng hơi chậm, tay trái một chiêu đánh lạc vào khoảng không rồi, thân thể còn bị dòng khí điên cuồng hoang dã kia mạnh mẽ hất lùi lại.

Vì thế, Thiên Sát hơi kinh hãi. Nhưng hắn còn chưa kịp nghĩ nhiều, một tín hiệu nguy hiểm liền truyền vào trong lòng.

Lắc mình, Thiên Sát nhanh chóng di động, ý đồ muốn né tránh.

Nhưng đúng lúc đó, âm thanh của Lục vân đã truyền vào trong tai hắn.

- Đáng tiếc, thời khắc này ngươi đều chưa từng hiểu được ý nghĩa của câu nói trước kia của ta.

- À … đáng ghét …

Tiếng rống điên cuồng, Thiên Sát toàn thân đột nhiên run lên, một luồng ánh sáng kỳ lạ bảy màu đột nhiên xuất hiện, dùng sức mạnh vô cùng thần thánh phong ấn nó trong một kết giới đặc thù.

Kết giới này sở dĩ đặc thù bởi vì nó ẩn chứa ba loại sức mạnh vô cùng.

Loại thứ nhất chính là dung hợp pháp quyết ba đạo Phật Đạo Nho mà trở thành sức mạnh hoàn toàn mới. Loại thứ hai chính là sức mạnh Trấn Hồn phù và Hóa Hồn phù. Loại thứ ba chính là sức mạnh của binh khí thần thánh Phá Thương.

Đối mặt với ba loại sức mạnh công kích bất ngờ, Thiên Sát lập tức rơi vào tình cảnh tuyệt vọng, thân thể chịu đả kích nghiêm trọng.

Bất quá Thiên Sát dù sao không phải là người thường, sau khi cố gắng chịu đựng đau khổ ban đầu, hắn bắt đầu dùng hết sức phản kháng, khí cực sát cực mạnh trong cơ thể điên cuồng xuất hiện, vừa bảo hộ được bản thân, vừa dần dần khuếch tán, ý đồ phá vỡ kết giới do Lục Vân bố trí.

Đương nhiên, lần đầu thí nghiệm tuyệt đối không thuận lợi, rất nhanh bị thất bại.

Nhưng Thiên Sát là người cao ngạo tự phụ, làm sao có thể chấp nhận bỏ qua, lập tức triển khai phản kích lần thứ hai.

Lần này, Thiên Sát chuyển sang phương thức khác, sau khi bố trí phòng ngự nghiêm mật, dùng binh khí tà đạo trong tay làm vũ khí công kích, thực thi việc đột phá có định hướng, dự tính phá vỡ kết giới Lục Vân bố trí.

Lúc đó, chỉ thấy Thiên Sát tay phải co lại duỗi ra, sát khí mạnh mẽ được Tuyệt Diệt Thiên đạo khuếch đại, lập tức uy lực tăng gấp bội, hóa thành một ngọn lửa ánh sáng màu đỏ thẫm, đánh trúng vào kết giới bên ngoài thân.

Làn sáng lóe lên, kết giới rung động kịch liệt, sức bộc phá mãnh liệt khiến kết giới biến hình nghiêm trọng, nhưng kết quả lại hoàn toàn không bị tan vỡ, điều này khiến Thiên Sát cảm thấy rất đáng khiếp sợ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: truyentop.net

Do bởi thực lực bản thân không đủ hay Lục Vân quá mạnh mẽ như vậy?

Nếu không vì sao lại như thế?

Huyền cơ bên trong Thiên Sát nhất thời cũng không hiểu rõ được, chỉ biết vừa tiếp tục phản kháng, vừa suy tư vấn đề này.

Bên ngoài, Lục Vân căn cứ vào tình hình kết giới, biết được tình hình Thiên Sát rõ ràng, biết được kết giới bản thân bố trí tuy dung nhập khí tức của Phá Thương thần bí vào trong, nhưng muốn vây chặt Thiên Sát thì rõ ràng không thể được, tối đa chỉ có thể tạm thời vây khốn hắn mà thôi.

Nghĩ đến đây, suy nghĩ trong lòng Lục Vân chuyển đổi, lắc mình đến trên đỉnh đầu Âm Đế, tay phải chém xuống, lòng bàn tay mờ hiện bảy màu, một làn đao sáng rực rỡ chém xuống, mang theo sức mạnh nuốt hồn đoạt phách ép thẳng xuống đỉnh đầu Âm Đế.

Lúc này, trong lòng Âm Đế chấn động, một sự bất an đột nhiên mờ hiện, khiến hắn không khỏi quay đầu nhìn lại, ai ngờ được lại thấy được một chiêu khí thế kinh người của Lục Vân đang đánh tới.

Trước đây, Âm Đế đã bị những yêu thú, quỷ sứ, hồn ma quấn quít, trong lòng kích động vô cùng, tính cảnh giác bị hạ thấp, vì thế không hề lưu ý đến hành động của Lục Vân, khiến cho xuất hiện nguy cơ như vậy.

Hiện nay, khi nguy hiểm đến gần, Âm Đế không quan tâm đến những quỷ sứ hồn ma nữa, miệng quát lên một tiếng, tay phải nhanh chóng múa lên, ánh đen từ lòng bàn tay lưu động, hội tụ thành một cột sáng đen ngòm, hệt như một lưỡi đao bén, trong lúc gấp gáp đỡ lấy một chiêu của Lục Vân.

Giữa không trung, làn đao sáng bảy màu và lưỡi đao bén đen ngòm va chạm với nhau, hai bên tụ thành một điểm, phát xuất ánh sáng mạnh mẽ chói mắt, tạo nên dòng khí kích động, chớp mắt đã che phủ cả hai người.

Trong điện, cuồng phong càng lúc càng quỷ dị, chấn động gào thét từng đợt từng đợt như sóng biển, hệt như tiếng trống trận như sấm, khiến những người đang quan sát có cảm giác mênh mông, lại có cảm giác hô hấp không thông.

Giữa không trung, hoa lửa như mưa, bay vút ra bốn bề, tiếng sấm chói tai vang vọng không ngừng.

Như vậy cả loạt cảnh rực rỡ vô cùng, lại khiến người ta chấn động trong lòng chỉ duy trì trong giây lát liền bị một tiếng rống bất cam giận dữ phá tan.

Bóng ảnh lóe lên, Âm Đế đột nhiên rơi xuống đất, thân thể lắc lư vài lần, nhanh chóng lùi lại nhanh chóng.

Lục Vân theo sát ngay sau, khuôn mặt anh tuấn cùng với nụ cười bình tĩnh, giọng nói hơi lạnh lùng tàn khốc:

- Lần này gặp lại, ngươi xem ra lá gan đã nhỏ không ít.

Âm Đế giận dữ nói:

- Nói hươu nói vượn, bổn đế từ trước đến giờ chưa từng sợ ai.

- Phải vậy chăng? Thế vì sao ngươi không dám thẳng thắn đỡ một chiêu của ta.

Trong lúc đang nói, tay phải Lục Vân múa lên, chân nguyên mạnh mẽ ngưng kết thành một lưỡi đao ánh sáng bảy màu cùng với làn sáng vài trượng bay ra chém xuống, đánh thẳng mặt Âm Đế.

Đồng thời, Lục Vân khi xuất thủ thân thể liền hóa thành ngàn vạn, vô số phân thân mang theo vô số lưỡi đao ánh sáng từ bốn phương tám hướng hội tụ lại, hình thành một kết giới do lưỡi đao ánh sáng hình thành bên ngoài thân thể Âm Đế, đợi khí thế gia tăng đến cực hạn, liền đột nhiên thu lại, từ đó tạo nên sức phá hủy đáng sợ.

Âm Đế thấy vậy mặt biến sắc hẳn, miệng giận dữ gào thét, thân thể xoay tròn tại chỗ, hai tay múa lên nhanh chóng, thúc phát khí tà ác trong cơ thể, hình thành một cơn lốc, dựa vào thế xoay tròn để chống cự một phần công kích của Lục Vân, nhanh chóng bay lên trên.

Phương thức phản kích của Âm Đế vô cùng thông mình, giảm được tính nguy hiểm rất lớn, có lợi cho việc đột phá vòng vây.

Nhưng Lục Vân hoàn toàn không phải tầm thường. Nếu chàng đã ra tay, làm sao có thể khiến Âm Đế dễ dàng thoát khỏi công kích của mình như vậy?

- Muốn chạy, đáng tiếc lúc này đã không còn như xưa nữa!

Âm thanh lạnh lùng âm hiểm cùng với vài phần bá khí, ngay lúc vang lên thì một làn đao sáng chói mắt rẻ không xông đến, cùng với sức mạnh rung động trời đất, chớp mắt đã áp chế được Âm Đế đang bay lên, khiến hắn rơi xuống nặng nề trên mặt đất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.