Suy nghĩ một lát, Thiên Lân nói:
- Hôm nay nơi này toàn là những người đi du ngoạn, chúng ta hay là âm thầm đi tìm Băng Tuyết lão nhân để nghe ông ấy kể chuyện xưa.
Tiết Quân vừa nghe liền đồng ý đầu tiên:
- Được, được đó, ta thích nhất là nghe kể chuyện xưa.
Lâm Phàm phản đối:
- Không được, hôm nay sư phụ ở đây, chúng ta nếu như bỏ đi, sư phụ nhất định sẽ truy hỏi.
Linh Hoa bất lực nói:
- Thế thì làm sao bây giờ?
Hắc Tiểu Hầu kiến nghị:
- Chúng ta cứ đi một lúc rồi quay về trước khi sư phụ lại, hẳn phần lớn sư phụ sẽ không hỏi đến.
Đào Nhâm Hiền tán thành:
- Tiểu Hầu nói đúng, thời gian lúc ăn tết này, sư phụ sẽ không quá nghiêm khắc.
Lâm Phàm hơi chần chừ, bốn người Linh Hoa vội vàng thuyết phục, cuối cùng năm người cùng nhất trí, Thiên Lân dẫn đầu âm thầm rời khỏi nơi đó đi về động huyệt của Băng Tuyết lão nhân.
Một lúc sau, sáu đứa Thiên Lân liền đến đó, mọi người đi thẳng vào trong huyệt động lúc trước, nhanh chóng gọi tên Băng Tuyết lão nhân.
Nhìn sáu đứa bé trước mắt, Băng Tuyết lão nhân cười nói:
- Hôm nay trên kia náo nhiệt, các con sao lại chạy đến đây với ta vậy?
Trong sáu đứa, Tiết Quân là nóng nảy nhất, giành nói trước:
- Bọn con đến đây để nghe ông kể chuyện xưa.
Băng Tuyết lão nhân vừa nghe liền cười, trẻ con quả thật ngây thơ khả ái.
- Được, ta sẽ kể chuyện xưa cho các con. Nhưng lần này muốn kể chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/190214/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.