Quý Hoa Kiệt không đáp, hắn chỉ yên yên lặng lặng nhìn Ngô Viện Viện, trong ánh mắt toát ra vài phần rung động.
Xoay một vòng tại chỗ, quần áo vờn bay, Ngô Viện Viện cười nói tự nhiên, ánh mắt đầy tình thâm thúy nhìn Quý Hoa Kiệt, dịu dàng lên tiếng:
- Sư huynh, huynh còn chưa trả lời câu hỏi của người ta, thật ra nhìn có đẹp hay không đây?
Quý Hoa Kiệt bật cười phức tạp, nhẹ nhàng đáp:
- Đẹp lắm, rất là đẹp.
Ngô Viện Viện nghe vậy cười cười, thoáng cái đã nhảy đến bên Quý Hoa Kiệt, kéo cánh tay của hắn, nói với Chiếu Thế Cô Đăng:
- Sư phụ, chúng ta có thể xuất phát rồi.
Chiếu Thế Cô Đăng thấy vậy bật cười, gật đầu đáp:
- Được, xuất phát thôi.
Dứt lời ông liền cất bước đi liền.
Quý Hoa Kiệt tỏ ra có phần không được tự nhiên, muốn rút cánh tay trở về, nhưng Ngô Viện Viện lại nắm chặt không buông, còn cố tình làm mặt xấu với hắn, điều này khiến cho Quý Hoa Kiệt rất là bất đắc dĩ, chỉ đành để cho Ngô Viện Viện kéo cánh tay của mình, đi theo phía sau Chiếu Thế Cô Đăng, từ từ rời khỏi vùng đất quen thuộc này, bắt đầu hành trình đặc sắc của bọn họ.
Bay vượt qua một ngọn núi, Chiếu Thế Cô Đăng đột nhiên dừng lại, quay người nói với Quý Hoa Kiệt, Ngô Viện Viện:
- Chuyến này đi xa xôi ngàn dặm, cần phải ngự kiếm bay lượn, các con phải cẩn thận nhiều hơn.
Ngô Viện Viện cười đáp:
- Sư phụ yên tâm, con và sư huynh như hình với bóng, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1428039/chuong-905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.