Thiên Lân bật cười kỳ dị, tà mị vô cùng, toàn thân lóe lên ánh vàng kim, một luồng bá khí hoàng đế lập tức tản ra, tràn ngập khắp Mộng Lan các, khiến cho Nhất Tịch Như Mộng và thị nữ Tâm Lam chịu một áp lực vô hình rất lớn.
Lúc này, trên mặt Tâm Lam toát ra một tình cảm kính sợ, thật sự bị khí thế của Thiên Lân làm cho chấn động kinh hãi.
Nhất Tịch Như Mộng vẻ mặt quái dị, dường như đang cố gắng phản kháng, muốn thoát khỏi luồng khí thế hoàng đế mà Thiên Lân phát ra.
Thời gian âm thầm trôi qua, khoảng chốc lát sau, Nhất Tịch Như Mộng khó khăn mở miệng nói:
- Thiên Lân, nhanh .. thu lại .. Tà ... Hoàng quyết.
Thiên Lân nghe vậy ý nghĩ biến chuyển, ánh vàng kim trên người lập tức mất đi, luồng khí thế to lớn đó lập tức không còn. Nhất Tịch Như Mộng như trút được gánh nặng, ánh mắt u oán trừng Thiên Lân một cái, vừa hay đón lấy ánh mắt nóng bỏng của Thiên Lân, trong lòng lập tức chấn động, cảm giác rõ ràng tuôn chảy vào trong lòng của nàng. Thời khắc đó, Nhất Tịch Như Mộng từ trong ánh mắt của Thiên Lân nhìn ra rất nhiều thứ, điều này khiến nàng mâu thuẫn vô cùng, vừa mong đợi lại có lo lắng, liền rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan. Thân là nữ nhân, Nhất Tịch Như Mộng tự nhiên hiểu rõ ẩn ý trong ánh mắt của Thiên Lân. Nhưng nghĩ đến thân phận cả hai, Nhất Tịch Như Mộng lại cảm xúc vô cùng, đây là chuyện không thể nào chấp nhận được.
Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1428036/chuong-902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.