Mẫu Đơn vội nói:
- Nào có, muội chỉ thấy sự xuất hiện của Thiên Lân quá trùng hợp, hệt như ý trời cố tình an bài, để cho hắn đến cứu thánh chủ vậy đó.
Nhất Tịch Như Mộng lại quát:
- Không được nói lung tung.
Mẫu Đơn xảo biện đáp:
- Đệ tử không hề nói lung tung, nếu như không phải do ý trời, trên thế gian làm sao có chuyện trùng hợp đến như vậy.
Nhất Tịch Như Mộng trừng Mẫu Đơn, hừ giọng nói:
- Ta biết điều cô nghĩ trong lòng, nhưng ta hoàn toàn không hy vọng như vậy.
Mẫu Đơn cười hỏi lại:
- Phải vậy sao?
Nhất Tịch Như Mộng đỏ mặt, mắng liền:
- Chớ có khua môi múa mép, ta sẽ không đồng ý với suy nghĩ của cô.
Mẫu Đơn thấy Nhất Tịch Như Mộng thái độ kiên quyết, lập tức đảo tròn mắt, ghé bên tai của Nhất Tịch Như Mộng nhỏ giọng nói vài câu, khiến cho Nhất Tịch Như Mộng đỏ bừng mặt, ánh mắt đầy sự u oán, nhưng lại không nói gì cả, dường như đang suy tính gì đó.
Thấy vậy, Mẫu Đơn tiếp tục khuyên:
- Nếu như đây là ý trời, thánh chủ hà tất phải từ chối, sao không đem tất cả mọi thứ giao lại cho ông trời, để ông ấy quyết định đi.
Nhất Tịch Như Mộng do dự đáp:
- Nhưng mà …
Mẫu Đơn cắt ngang:
- Định mệnh trời sắp sẵn, thánh chủ lẽ nào không dám đối diện?
Nhất Tịch Như Mộng chần chừ rồi trả lời:
- Ta … nhưng mà …
Mẫu Đơn cười nói:
- Đại nạn không chết chắc chắn có phúc sau này, ông trời nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1428028/chuong-894.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.