Thấy tình hình này, Nhất Tịch Như Mộng vừa hận vừa nóng, lại không cách nào né tránh, chỉ đành mím chặt môi, tức giận trừng địch nhân trước mắt. Vẻ mặt oán độc vô cùng như vậy, ngập tràn cừu hận và không cam lòng, thể hiện rõ ràng ý nghĩ trong lòng của Nhất Tịch Như Mộng. Cảnh tượng này vừa hay được Thiên Lân đột nhiên đến đó thấy rõ, trong lòng lập tức bừng bừng lửa giận, cảm thấy không thể nào bỏ qua được cho Ngọa Vân cư sĩ. Nhưng Thiên Lân dù sao cũng là người thông minh, tuy trong lòng tức giận bực bội, nhưng bởi vì Nhất Tịch Như Mộng quá gần với Ngọa Vân cư sĩ, hắn cũng không dám ngang nhiên công kích, sợ đả thương đến Nhất Tịch Như Mộng. Chăm chú nhìn cánh tay ma quái hèn hạ kia của Ngọa Vân cư sĩ, Thiên Lân trong lòng suy nghĩ đối sách, bất ngờ liền để bộ ngực cao ngất đầy đặn kia của Nhất Tịch Như Mộng khắc sâu vào trong não. Thời khắc đó, Thiên Lân thông qua thân thể của Ngọa Vân cư sĩ đột nhiên nhìn thấy rất rõ khuôn mặt của Nhất Tịch Như Mộng, điều này khiến hắn phải chấn động tâm thần, cảm thấy hết sức bất ngờ trước vẻ đẹp của Nhất Tịch Như Mộng. Đồng thời, Nhất Tịch Như Mộng đang mím chặt môi, vẻ mặt oán độc vô cùng cũng đã lay động tâm lòng của Thiên Lân, khiến hắn không khỏi dâng lên trong lòng một dục vọng muốn bảo vệ nàng, không muốn thấy nàng chịu bất kỳ thương tổn nào. Một ánh nhìn đó đã khiến Thiên Lân thay đổi, trong lòng từ đây đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1428024/chuong-890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.