Sáng sớm, Lâm Phàm thôi nhập định tỉnh lại, liền thấy Tuyết Nhân đang đứng trước mặt, ánh mắt nhìn mình thật quái dị.
Đón lấy ánh mắt của Tuyết Nhân, Lâm Phàm nghi hoặc nói:
- Vì sao lại nhìn ta như vậy?
Tuyết Nhân né tránh ánh mắt của Lâm Phàm, nhẹ nhàng đáp:
- Hôm nay là ngày thành hôn của ngươi, chúc mừng ngươi.
Lâm Phàm khẽ cau mày, nhẹ nhàng nói:
- Đa tạ ngươi, ngươi có phải có điều gì muốn nói phải không?
Tuyết Nhân chần chừ một lúc, vẻ mặt kỳ quái đáp:
- Cảm giác thành hôn có vui không?
Lâm Phàm nghi hoặc trả lời:
- Vì sao lại hỏi vấn đề này?
Tuyết Nhân do dự một lúc rồi khẽ nói:
- Vài trăm năm qua, đây là lần đầu tiên ta thấy có người thành hôn, vì thế có phần hiếu kỳ, muốn hỏi xem các ngươi vì sao phải thành hôn, cảm giác đó như thế nào?
Lâm Phàm nghe vậy bật cười, khẽ trả lời:
- Thành hôn chỉ là một loại nghi thức, đây là chứng kiến hai người yêu thương nhau kết hợp lại. Khi tình cảm hai người đạt đến một trình độ nhất định rồi, thành hôn chính là chuyện tất yếu, là bắt đầu của hạnh phúc.
Tuyết Nhân nghi hoặc hỏi tiếp:
- Nói như vậy, đây là một chuyện rất tốt đẹp rồi?
Lâm Phàm cười đáp:
- Thành hôn là sau khi hai bên tình cảm đạt đến một tầng nấc nhất định, một loại tình yêu thăng hoa, một loại thề hứa sẽ mang đến hạnh phúc cho đối phương, cũng là một loại hình thức biểu đạt tình yêu. Chỉ cần hai người thật lòng yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427993/chuong-859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.